Ui da!
Lên võ đài đánh tới trận thứ 3 rồi, nhưng giờ có vẻ Nguyễn Thanh Phong mới biết mình đang làm cái gì. Hắn ngoại trừ cái mặt đẹp trai và vóc người thanh tú, còn lại thì sức vóc chẳng có bao nhiêu. Ăn một đấm như vậy không nằm cáng đã là may mắn, còn hơi đâu mà suy tưởng về nghệ thuật nữa. Hắn lồm cồm bò dậy.
Đối thủ của hắn là ai, hắn chả biết. Nhưng tên này đang nhìn hắn với con mắt trợn tròn. Có lẽ là vì vừa rồi hắn để bị ăn đòn quá dễ dàng.
- Cố lên anh Phong! Đánh đối thủ bay khỏi võ đài đi!
Bên dưới là tiếng Vương Thành Văn cổ vũ. Phải nói, thằng này cổ vũ rất có mục đích. Có lẽ nó quá hiểu tính hắn rồi. Nếu không dạy hắn cái gì, hắn sẽ không biết cái đó.
Người ta chỉ bảo hắn lên sân đấu, không hề bảo hắn phải làm gì.
Đánh bay đối thủ khỏi võ đài sao?
Chuyện này... không khó.Dưới ghế giám khảo, Hà Chí Thương chăm chú theo dõi trận chiến. Những giám khảo khác cũng không dám rời mắt đi dù chỉ một giây. Bất chợt, một làn gió gợn qua da mặt hắn, dần dần mạnh lên, thổi đung đưa cả từng lọn tóc.
Các giám khảo khác cũng giật mình, vội quay sang nhìn hắn.
- Chủ khảo... Em học sinh này, thật sự có thể làm được như vậy?
Hà Chí Thương chỉ có thể gật đầu. Gió thổi tới từ võ đài, đã càng ngày càng lớn. Bụi bắt đầu bay mù mịt, khiến tất cả mọi người theo dõi đều phải nheo mắt lại.
- Các tầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/967843/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.