Kính Hoa Thuỷ Nguyệt, tức là nhìn thấy hoa phản chiếu trong gương, thấy ánh trăng dưới nước, lại ngỡ rằng đó là thật. Đó là một câu thành ngữ chỉ những ảo mộng mơ hồ. Con người ta suốt cuộc đời này, đều chỉ theo đuổi hoa trong gương, trăng dưới nước.
Trong màn đêm đen, Triệu Thiên Trúc vừa nghĩ tới điều này, vừa lao vun vút theo bóng hình trước mặt. Đêm nay, hắn không khác gì đang đuổi theo một ảo ảnh.
Mà, không chỉ đêm nay. Từ đó tới giờ, hắn cũng đuổi theo một ảo ảnh.
Sự ưu ái của Bắc Hoàng, không khác gì một loại huyễn mộng. Dù có là học trò cưng, dù có là thiên tài xuất chúng, dù có hết mực trung thành, ngươi cũng không khác gì một công cụ sai bảo. Khi tìm thấy một công cụ tốt hơn, người ta sẽ không ngần ngại hắt hủi ngươi. Cách duy nhất để ngươi không ngừng được sủng ái, không ngừng được trọng dụng, đó là không ngừng trở nên mạnh mẽ.
Bởi cho tới bây giờ, vẫn chưa ai cùng thế hệ mạnh hơn được Triệu Thiên Trúc.
Triệu Thiên Trúc sinh ra trong một gia đình gia nô. Gia nô không có đất đai, gia nô không có ruộng vườn, gia nô không có nhà cửa. Gia nô còn không phải là một con người. Gia nô của Bắc Hoàng, thì sống để phục vụ Bắc Hoàng, chết cũng vì Bắc Hoàng.
Triệu Thiên Trúc sinh ra là con của một gia nô, nhưng lại thông minh kiệt xuất hơn người. Nhưng hắn lại vì tư chất của mình mà đâm ra chán ghét chính bố mẹ. Hắn cảm thấy mình không đáng có một đấng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/967824/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.