Giây phút 2 kẻ họ Vương đối mặt nhau, 1 trên bục ném, và 1 ở vị trí đập, cảm giác như dài tới vô tận. Vì cả hai đều đang dò xét nhau.
Không phải Độc Tâm Thuật, mà chỉ là suy đoán, cân nhắc, và đánh giá. Nếu mình là đối phương, mình sẽ làm gì?
Nếu Văn là Vương Thế Kiệt, nó sẽ không lo sợ bất kì cú ném nào. Vì nếu nó là Vương Thế Kiệt, nó sẽ có đủ nhãn lực, đủ phản xạ, đủ cả sức mạnh để đập bay bất kì loại biến hoá nào. Dù có là bóng góc trong đi nữa.
Sử dụng 2 cú 4-seam chậm rồi kết thúc bằng một cú fastball nhanh, tạo nên một độ chênh lệch về timing, cũng không được. Vì ngay từ cú 4-seam đầu tiên, xác định là ăn tỏi rồi.
Nhưng nếu cú đầu tiên Vương Thế Kiệt không đập thì sao? Không! Chắc chắn hắn sẽ đập, ngay từ cú đầu tiên.
Vậy nếu ngay từ cú đầu tiên, Văn ném lỗi ngoài hẳn vùng strike thì sao? Một cú quá xa, quá cao, hoặc quá thấp? Liệu hắn sẽ đập chứ?
Nếu Vương Thế Kiệt đặt mình vào vị trí của Vương Thành Văn, và suy đoán rằng pha đầu tiên sẽ là một cú như vậy, liệu hắn có muốn đập hay không?
Thái độ của Vương Thế Kiệt đối với Vương Thành Văn là gì? Coi thường, tức giận, hay chỉ là đơn thuần muốn chiến thắng?
Trong khi Văn đang suy xét những điều trên, nó tin rằng Vương Thế Kiệt cũng đang suy nghĩ theo chiều ngược lại. Và khi nó cố suy nghĩ theo hướng của Vương Thế Kiệt, chỉ sợ rằng đối thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/967806/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.