Khi toàn đội Vô Cực còn đang luống cuống không biết quả bóng đâu rồi, Vương Thành Văn đã bắt đầu chạy. Đằng sau từng bước chạy của nó, là một cơn lốc bụi mịt mù cuốn lên.
Vương Thành Văn chạy nhanh tới mức nào? Chưa ai từng được chứng kiến. Nhưng Phùng Huyết Cường, một “hạt giống” tương lai của Kình Ngư, đã không hề nao núng mà tiến cử Vương Thành Văn, bởi vì nó đã từng được chiêm ngưỡng tốc độ này.
Từ lần đầu tiên Phùng Huyết Cường thách đấu Vương Thành Văn, thằng nhóc đã liên tục tập chạy mỗi ngày, từ đó tới giờ. Hơn 1 tháng trời, nó tập chạy trên nền cát. 2 tháng sau đó, nó tập chạy bằng đôi giày mà anh Quang mua cho.
Thứ tốc độ mà Phùng Huyết Cường nhìn thấy, chỉ là tốc độ khi nó vẫn còn đi giày. Lần này, người ta nhìn thấy 2 đôi giày đã bị văng ra phía sau. Vương Thành Văn đang chạy chân đất.
Tới khi toàn đội Vô Cực nhận ra quả bóng đã khoan sâu vào lòng đất, hầu như toàn bộ hàng phòng thủ của Vô Cực đã bị hớ. Tất cả đều chờ đợi quả bóng nảy lên để bắt.
Người đầu tiên lao tới, là Vương Thế Kiệt.
Vương Thành Văn có nhanh tới đâu, liệu có nhanh hơn Vương Thế Kiệt chạy tới quả bóng hay không? Chắc chắn là không. Khoảng cách tới gôn 1 xa hơn rất nhiều quãng đường mà Vương Thế Kiệt chạy tới quả bóng. Và Vương Thế Kiệt cũng không phải là kẻ chậm chân.
Nhưng lần này, bước chạy của Vương Thế Kiệt bỗng nhiên nặng nề đáng sợ.
Vì sao? Vì thể lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/967804/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.