Sau đó, thế trận một chiều diễn ra, suốt 10 phút hiệp 1, Duyên Hải chỉ ghi được vào rổ Hải Dương đúng 1 bàn, nhờ 1 pha ném phạt. Tỉ số cả hiệp là 27 – 1.
Hiệp hai, Duyên Hải vẫn kiên trì chơi phòng thủ khu vực, và Hải Dương vẫn sử dụng chiến thuật phối hợp để phá vỡ.
Suốt gần 2 hiệp, Vũ Hải Phong không cần tham gia tấn công gì quá nhiều.
Khán giả dần mất kiên nhẫn.
Tiếng la ó nổi lên.
- Moá!! Đến đây xem anh Phong thi đấu, chứ có phải xem mấy thằng cục súc chơi bóng đâu!
- Đậu má! Bọn tao bỏ thời gian tới đây là để nghiên cứu Vũ Hải Phong! Mấy cái chiến thuật bóng rổ, ai còn lạ gì mà biểu diễn?
- Hải Dương muốn giấu bài thì đừng có cho Vũ Hải Phong đánh chính nữa đi! Tốn thời gian của bọn ta quá!
- Không phải do Hải Dương, mà là do tụi Duyên Hải cố chấp chơi phòng thủ khu vực. Đậu má! Thắng thì có thắng được đâu, mà còn bày đặt?! Bị loại sớm rồi thì ít ra cũng phải làm chuột bạch để anh em còn nghiên cứu, đằng này còn cố tình giúp Hải Dương giấu bài nữa!
Tiếng chửi bới dần vang lên. Hai học viện lớn thì chửi Hải Dương hèn, các học viện nhỏ thì chửi Duyên Hải ngu. Hiệp 2 kết thúc với tỉ số 47 – 3.
Sau hiệp 2, là nghỉ 15 phút. Nhiều người chán nản đã muốn bỏ về, nhưng nhìn thấy Vũ Hải Phong vẫn còn ở trên sân, lại không đành lòng.
Trên khán đài, Lê Thanh Bình cũng vô cùng khó hiểu.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/967791/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.