- Thôi, hai cưng ở lại tâm sự, chị về nhé.
- Chị Nguyệt! - Văn gọi.
- Sao vậy?
- Vì sao chị phải nỗ lực với thứ không phải sở trường của mình như vậy?
- Đúng là không gì qua được mắt cưng nhỉ? Nhưng chẳng phải cưng cũng như vậy sao? Vì lý do gì phải nỗ lực ở thứ không phải sở trường của mình?
Văn im lặng. Câu hỏi này, nó không nghĩ ra câu trả lời.
- Thôi chào hai cưng, chị về đây!
Cầm Dạ Nguyệt đã ra về. Linh ngồi xuống một chiếc giường, nhướn mày hỏi Văn.
- Chị ta tâm sự cho bạn nghe nhiều gớm nhỉ?
- Không có. Là mình tự đoán thôi.
- Đoán cái gì?
- Không biết. Mẹ mình dạy, nếu người khác có những chuyện mà họ không muốn nói, thì mình không nên hỏi.
- Mình cũng có những bí mật không muốn kể, bạn biết chứ? - Linh bĩu môi.
- Ừm, nên mình sẽ không nói là mình biết mấy ngày nay bạn bắt thằng Cường làm những gì đâu.
- Hứ!! Thôi, mình về đây. Ngày mai là ngày thi đầu tiên đó. Sẽ có tất cả 5 đợt thi, cách 1 ngày lại thi 1 đợt. Nội dung cũng đi từ cơ bản lên nâng cao. Ngày mai sẽ là bài thi ở cấp độ cơ bản nhất, nhưng mình nghĩ đối với bạn lại là bài thi khó nhất. Bạn cố gắng lên nhé!
- Thì mình vẫn đang chuẩn bị đây.
Văn giơ lên cuốn sách nó đang đọc. Từ vựng và Ngữ pháp cơ bản. Cuốn này Linh bảo nó đọc.
- Đọc một cuốn sách thì cũng không giải quyết được nhiều vấn đề,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/967788/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.