“Chàng hoàng tử đi rất sâu vào rừng. Chàng gặp 5 vị tu sĩ trong rừng. Những người đó sống vô cùng khắc khổ. Sáng chỉ uống nước sương, và chiều chỉ ăn lá cỏ. Họ nói rằng, sống xa hoa sẽ làm con người trở nên phì nộn và hư hỏng. Cách sống kham khổ sẽ triệt tiêu đi lòng tham, triệt tiêu đi dục vọng.
Chàng cảm thấy vô cùng hứng thú với cách tu hành này, nên đã tham gia cùng 5 vị tu sĩ.
Nhưng trải qua một thời gian, chàng nhận thấy, tự hành hạ mình không khiến bản thân vượt qua được sinh lão bệnh tử.
Sống quá sung sướng xa hoa, ngài cũng đã từng trải qua, hành xác khổ cực, ngài cũng đã từng nếm thử. Tất cả đều không phải là giải pháp.
Chàng đã tìm lên dãy núi Araja, hỏi con rồng hiền triết Naga, làm thế nào để có thể thoát khỏi sinh lão bệnh tử, thoát khỏi vòng luẩn quẩn của loài người.
Naga đã nói rằng, mọi vấn đề của con người, đều là sự Khổ. Mọi cái Khổ, đều đến từ chấp niệm. Sinh, lão, bệnh, tử chỉ là một loại chấp niệm.
Chàng hoàng tử nghe thấy điều đó, chợt cảm thấy giác ngộ. Chàng ngồi xuống dưới một gốc cây, suy nghĩ về tất cả trong 49 ngày đêm. Tới ngày thứ 49, chàng chợt mở mắt, đói khát và mệt mỏi. Đúng lúc ấy, một cô gái thuộc tầng lớp nô lệ đi qua, đã cho chàng uống một ngụm sữa.
Sau ngụm sữa ấy, chàng chợt hiểu về tất cả. Chàng nhìn thấu bản chất của mọi sự ở đời.”
- Tầng lớp nô lệ, tức là sao hả mẹ?
- À,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/967757/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.