Hự!!! Rầm!!!
Vương Minh Quang bị đánh bay giữa không trung, rơi thẳng xuống gần chỗ thằng Văn.
Văn cũng đang bị trọng lực đè bẹp dí dưới đất, nó ghé mắt xem xét Vương Minh Quang.
- Anh Quang... còn sống chứ?
Một lát sau, tiếng hổn hển đáp lại.
- Còn... Sao thế?
- Em cứ tưởng anh đến cứu em, nào ngờ anh đến là để cho người ta đánh.
Tiếng lồm cồm bò dậy.
- Đúng vậy, anh mày đến đây, là để cho người ta đánh đấy!
- Cái gì?!
Tên áo đen ở đằng xa, cũng đã thấy có gì không ổn.
Thiên Kiếp?!
Tên trước mắt này, đang muốn độ kiếp? Và mình chính là Thiên Kiếp của hắn?
Một tên trẻ tuổi như vậy, đã có thể độ kiếp? Mà chưa nói, kể cả khi hắn độ kiếp thành công, hắn cũng chỉ có một bằng Tiến sĩ mà thôi.
Nói thì nói vậy, nhưng Hắc Y Hội, hành động cẩn trọng, không bao giờ chủ quan khinh địch. Hay nói đúng hơn, là tên này đã chủ quan 2 lần rồi, hắn sẽ không chủ quan thêm nữa.
Muốn độ kiếp, vậy thì chết luôn đi.
Hắc Động Thôn Thiên Quyền, lại xuất ra.
Hự!
Quả nhiên, Vương Minh Quang không còn sức lực để tránh né, hắn lại bị trúng đòn. Hắn bị đánh dính vào tường, máu tươi hộc ra đầy mặt đất. Tay chân hắn cũng mềm nhũn, đến đứng còn khó khăn.
Đầu óc hắn lại bắt đầu mơ hồ.
Vương Minh Quang dừng lại ở 4 bằng Thạc sĩ đã 3 năm rồi. Bởi vì suốt 3 năm đó, hắn cần củng cố trình độ Toán học của mình. Một khi đạt được Tiến sĩ Toán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/967712/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.