- Số 9 đây! Điểm 52, 18, ngập lụt!
- Cái gì? Ngập lụt?
- Số 7 đây! Điểm 122, 32, cũng ngập lụt! Ọc ọc! Chờ chút, đang bơi đây!
- Cái quái gì?
Số 2 nghe báo cáo mà kinh hãi. Điểm 122, 32, chẳng phải rất gần chỗ hắn sao?
Uỳnh!!
Chỉ nghe từ xa xa, tiếng nước chảy ào ào vang tới. Từ cuối đường, một cơn sóng khổng lồ ập đến.
- Chạ...
Chưa kịp hô hết câu, số 2 đã bị sóng đánh ập vào người. Cơn sóng tanh hôi mùi nước thải. Không chỉ hắn, số 1 lẫn số 12, tức Trần Thiên Anh, cũng chịu chung cảnh ngộ.
Cơn sóng này, vừa khéo, đánh tới đây, ập một cái, rồi chấm dứt.
Số 2 bị sóng đánh lăn lộn, cố gắng gượng dậy. Hắn nhìn thấy, hùng dũng đứng đó một thân ảnh. Sau lưng con người đó, là la liệt đám người thú bị ướt sũng, đang vật vã nằm đó.
“Là Vũ Minh Kiệt!”
Số 2 còn lạ gì Vũ Minh Kiệt. Nhưng Vũ Minh Kiệt lại không biết hắn. May thay, hiện tại, Vũ Minh Kiệt cũng không rảnh để ý tới hắn.
- Là ai? Là ai cản Thặng Ba Chưởng của ta?!
Chỉ thấy Vũ Minh Kiệt quát lên như vậy.
- Con cá trích nhà ngươi, dừng ngay cái trò bẩn thỉu này lại. Mùi hôi thối xộc lên khắp nơi rồi đó.
Một giọng phụ nữ vang lên. Số 2 quay lại nhìn, chỉ thấy một người con gái đang bước tới.
Vũ Minh Kiệt nhìn cô ta, bình tĩnh cúi xuống vắt khô quần áo.
- Sao? Quân phục ta may thế nào? Chống áp suất nước, cũng tốt chứ?
- Cũng tạm được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/967706/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.