Bốp!
Gã người sói lại bị đánh bay về phía sau. Một bóng đỏ lại lao tới.
Bốp!
Tên người sói chưa kịp chạm đất, một cú đấm lại đánh tới.
Tên thanh niên được cấy tế bào Phù Dung Ngạ Quỷ, những cú đấm ngày càng nhanh, ngày càng mạnh, ngày càng sắc sảo, cả người hắn đỏ rực màu máu, ra đòn điên cuồng, như một bông hoa đỏ rực đang nở rộ.
Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!....!!!!! Uỳnh!!! Rắc!!
Gã người sói bị đấm bay vào rào chắn, rào chắn rách bung, hắn bay tiếp, chạm vào một lớp kính vô hình, làm lớp kính này rạn nứt. Cả người hắn, xương cốt gãy nát, nội tạng bầm dập. Có lẽ, hắn còn giữ được chút hơi thở thoi thóp, là nhờ sinh lực dồi dào của người sói.
Người thanh niên kia thu cú đấm, nhìn lên phía khán đài, thẳng về phía lão béo hói đầu.
- Thắng bại đã rõ. - Người thanh niên nói. - Ta muốn tự do.
- Chưa. - Lão ta trả lời. - Giết chết đối thủ đi đã.
Người thanh niên lắc đầu. Máu lại tuôn ra từ những vết thương.
- Tại sao ta phải giết hắn?
- Vì nó vừa muốn giết mày.
- Hắn cũng chỉ muốn sống.
- Súc sinh, đừng có nói nhiều, hoặc là mày giết nó, hoặc là cả hai đứa mày đều phải chết.
Người thanh niên khẽ lắc đầu. “Loài người, đều lật lọng như vậy sao?”.
Hắn bước từng bước về phía tên người sói. - Ha ha, súc sinh mà cũng đòi tha mạng cho nhau sao? Chúng mày chỉ là lũ súc sinh tao nuôi mà thôi.
Ngồi phía trên, lão béo vừa đưa tay bóp mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/967687/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.