Bữa cơm rất đạm bạc, chỉ có canh, rau và một món xào. Nhưng rất ngon. Thật sự rất ngon. Linh vô cùng kinh ngạc.
- Sao? Đại tiểu thư cho ý kiến đi.
- Ngon! Ngon lắm đó cô. Cũng... gần bằng cơm mẹ con nấu!
- Vậy à? - Chị Thanh cười. - Nếu thấy ngon, thỉnh thoảng lại tới ăn. Cô dạy con nấu.
- Thật hả cô?
- Ừ, thỉnh thoảng tới, dạy thằng Văn học bài.
- Vâng!
Người phụ nữ này, khiến Linh cảm thấy kính nể, cảm thấy thân thiết. Cô bé muốn được học thêm nhiều điều về cô ấy.
- Văn, hôm nay bài thi con làm thế nào?
- Con... con cũng không biết nữa.
- Bạn ấy làm tập trung lắm đó cô. Chắc chắn sẽ qua mà! Thậm chí, nếu phải thi lại, con sẽ ôn tiếp cho bạn ấy.
- À! Văn này. Mẹ nghỉ làm rồi?
- Sao hả mẹ?
- Sao vậy cô?
- Mẹ có chỗ làm mới rồi. Mẹ sẽ làm bếp trưởng đó.
- Oa! Vậy ạ? Vậy để thỉnh thoảng con tới giúp cô làm bếp! Thế địa chỉ nhà hàng ở đâu hả cô?
- À! Chưa biết nữa... - Chỗ này được không anh? Ngay ngã tư nè, view rất tốt. Chỗ này đám Phạm thị đã nhắm xây trung tâm thương mại, nhưng mình có thể mua lại được...
- Vương Minh Quang, mình thật thất vọng với cái bằng Thạc sĩ kinh doanh của cậu, chỗ này ồn ào, bụi bặm, cách đây vài cây lại có một đống công trường. Cậu muốn chị dâu cậu làm việc ở nơi ồn ào thế này sao?
- Haizz...
- Sao? Ý kiến gì?
- Mình đi 13 chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/967609/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.