Những ngày cuối tháng 6, thằng Văn vô cùng bận rộn. Buổi tối, nó thức đêm luyện đề. Buổi sáng, nó ra bờ biển tập luyện.
Đống đề Luận nó đã luyện được kha khá, mẹ nó là người chấm điểm. Điểm số của nó không còn sát đáy nữa, mà đã đạt tới mức trung bình, tuy nhiên lúc cao lúc thấp, khiến nó chưa thể yên tâm.
Còn về luyện võ, nó không muốn mẹ nó nhìn thấy, cũng không thích bị đám trẻ con hàng xóm trêu chọc, nên nó chọn một vùng rất khuất để luyện tập. Nó luyện tập từ lúc sáng sớm. Vùng biển này bị che khuất bởi cây cối, rất hoang vu. Những ngày nay nó chỉ thấy một người dân chài đi bắt cá. Ông ta sống ở làng khác, da nâu sậm, mặt nhăn nheo. Ông ta nhìn nó, nở một nụ cười, những nếp nhăn kéo lên tận mang tai. Nó cười đáp lại, rồi lại bắt đầu luyện tập.
Trước tiên, nó tập chạy bộ. Bãi biển này dài chừng 500m, nó chạy 10 vòng mỗi ngày. Cát lún khiến nó chạy chậm và mất sức hơn trên đất bằng. Sau đó là luyện Trung Bình Tấn. Nó cố gắng giữ vững 2 chân, nhưng chỉ tầm 1 phút là nó mỏi nhừ đến nỗi ngã thụp xuống. Nghỉ ngơi tầm 2 phút, nó lại luyện Trung Bình Tấn. Lần này chân nó rung bần bật đến nỗi không kiềm chế được, nhưng nó vẫn cố chịu. Mỗi ngày nó luyện 5 lần như thế.
Tiếp đến là Âm Dương Tấn, và từ Âm Dương chuyển sang Đinh Tấn. Đây là bước di chuyển cơ bản trong Nhất Bộ Nhất Quyền. Bước chân này làm gia tăng lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/967581/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.