Chương trước
Chương sau
Chương 794: Ngạo nghễ tranh huy

“Khi cánh cổng địa ngục mở ra, mi có 5 phút.”

===

Khi ta nhìn vào địa ngục, nó cũng nhìn thẳng vào ta.

===

Phải nói, đường sá ở Kim Hành Kinh đã cho Tiêu Hoa được mở mang tầm mắt. Sự kiện Kim Tinh Hội thu hút quá đông người tham dự, nhưng Kim Hành Kinh chưa khi nào tắc nghẽn giao thông. Hệ thống đường sá bằng Linh Thiết chằng chịt như mạng lưới, lại có thể tự do chuyển dời, khiến hắn nhất thời hoa mắt chóng mặt.

Đúng là thảo nguyên vẫn là nơi thích hợp cho bọn hắn tung hoành, nơi phố thị này thật quá rối ren.

- Nếu Hãn của chúng ta dẫn 1000 kị binh công phá vào Kim Hành Kinh ở thời điểm này, chứ không phải gần 3000 năm trước, có khi nào đội quân thiện chiến ấy sẽ bị lạc lối trong mê cung này mà không tìm thấy đường ra không?

Tiêu Hoa vu vơ tự hỏi.

- Ha ha, câu hỏi thật xuẩn ngốc. Nếu sống ở thời điểm hiện tại, Hãn của chúng ta sẽ còn mạnh mẽ đến mức nào chứ? Chẳng lẽ lại có thể thua kém những Chí Tôn Cường giả hay sao?

Người cưỡi ngựa bên cạnh hắn lên tiếng, khiến Tiêu Hoa phì cười.

- Huynh nói cũng đúng.

Đi cạnh hắn, là người anh họ đồng thời cũng là kẻ sẽ nối nghiệp tộc trưởng trong tương lai, thiên tài trăm năm có 1 của Thiết Thương Viện, đồng thời đã trở thành phó chỉ huy đội Hỏa Luân khi chỉ mới 20 tuổi, Tiêu Thần.

Vóc người vạm vỡ khôi ngô, mái tóc tết dài, những hình xăm mực chạm kín từ cổ xuống vai. Anh ta mặc bộ đồ da cừu giản dị, nhưng không vì thế mà làm mất đi vẻ oai dũng uy phong. Cưỡi trên lưng con Hỏa Hành Mã màu đen tuyền với 3 bộ mào màu trắng bạch, tuy kích cỡ không to lớn hơn Hỏa Hành Mã của Tiêu Hoa là bao, nhưng nhìn những thớ cơ bắp cuồn cuồn, bộ lông dày mượt và dáng đi kiêu hùng của nó, ai cũng thấy được 1 đẳng cấp khác biệt.

Hỏa Hành Mã của Hỏa Hành Kinh vốn đã nức tiếng là giống ngựa chiến to lớn nhất, nhanh nhất, mạnh mẽ nhất. So với ngựa của Thành Bang Aph’rael cũng là đối thủ xứng tầm, nhưng do được điều khiển bởi những kỵ binh Mông dũng mãnh, Hỏa Hành Mã luôn tỏa sáng trên chiến trường lấn át những đồng loại phía bên kia.

Cưỡi trên lưng con Hỏa Hành Mã với biệt danh Hắc Thiết Bảo Câu trứ danh, Tiêu Thần càng toát lên thứ phong phạm ngút trời, càng khiến người ta phải xuýt xoa nhớ tới Đại Hãn trong truyền thuyết. Người ta càng khen ngợi bao nhiêu, Tiêu Thần lại càng khiêm tốn bấy nhiêu. Hắn cho rằng, mình còn xa mới bằng móng chân của Ngài, đồng thời cũng không giấu giếm sự tôn sùng tột bậc với vị anh hùng dân tộc. 5 tuổi, hắn chinh phục con Bảo Mã cương mãnh nhất, 12 tuổi, hắn giương cây cung to nặng nhất, nhắm về những con mồi chạy nhanh nhất. Hắn luôn noi theo hình ảnh Đại Hãn trong những câu chuyện kể..

Hỏa Hành Kinh nằm trong vùng lãnh thổ tự trị phương Bắc, cơ cấu chính quyền cũng có chút khác biệt. Nơi đây, Bắc Hoàng không trực tiếp cai trị, mà thông qua Hãn, 1 thủ lĩnh địa phương, người thống nhất các bộ lạc. Người Mông vẫn truyền tai nhau, Hãn của thời hiện tại đã quá chây lười và tham lam, đã sớm chẳng còn xứng đáng là bậc thủ lĩnh. Những lời truyền miệng về 1 thiếu niên thiên tài là Tiêu Thần đã chẳng biết từ khi nào, nương theo những cơn gió thảo nguyên mà lan rộng khắp các bộ lạc, kèm theo đó 1 hi vọng rằng thiếu niên này sẽ đoạt lấy danh vị Hãn trong tương lai.

Cuộc đoạt vị ấy sẽ là 1 cuộc chiến trên lưng ngựa, 1 mất 1 còn, phạm vi là toàn bộ vùng thảo nguyên của người Mông. Cuộc chiến sẽ chỉ dừng lại cho tới khi 1 đối thủ đoạt được mạng của kẻ còn lại.

Tất nhiên, ngày ấy còn xa xôi lắm. Hiện giờ, Tiêu Thần vẫn chỉ là 1 thiên tài trong Thiết Thương Viện, đồng thời cũng là đương kim vô địch Ngũ Hành Kỳ Hội 3 năm trở lại đây, chễm chệ vị trí đứng đầu trên Phượng Hoàng Bảng.

===

Đến Kim Hành Kinh đã được vài ngày, nhưng Tiêu Hoa vẫn chưa hết sự thích thú với nơi phồn hoa. Những năm trước, Tiêu Thần vốn chỉ tập trung vào chuyện tranh đấu, không thích náo nhiệt, cũng chẳng mấy khi ra ngoài. Năm nay lại có Tiêu Hoa tíu tít lôi kéo, rốt cuộc cũng đành chiều lòng thằng em mà sóng ngựa ra ngoài.

Vừa đi, Tiêu Hoa vừa kể lại cuộc đụng độ với 1 tu sĩ Tiên Đạo.

- Nếu quả thật lợi hại như đệ nói, vậy sớm muốn gì cũng gặp nhau mà thôi.

Tiêu Thần cũng không thể hiện quá nhiều phản ứng trước thông tin này, nhưng hắn không vì thế mà phớt lờ hay khinh nhược. Nếu có thể đánh bại Tiêu Hoa, rõ ràng thực lực không hề thấp. Chỉ có điều, cũng mới chỉ có vậy mà thôi. Những năm qua, tu sĩ Tiên Đạo bại dưới mũi tên của hắn cũng đã quá trăm người. Kể cả kẻ mạnh nhất Mai Sơn Phái năm ngoái, Triệu Minh Tâm, cũng chịu không nổi 3 mũi tên.

Nghe thì có vẻ thật đáng xấu hổ, nhưng có thể khiến cho Tiễn Vương Tiêu Thần xuất tới mũi tên thứ 3, cũng nên là thành tựu đáng tự hào. Tiếc cho Mai Sơn Phái năm vừa rồi đụng ngay ngọn núi Thái Sơn này, cay đắng dừng chân ở hạng 187, chứ thực lực của Triệu Minh Tâm kì thực cũng rất đáng gờm.

Triệu Minh Tâm dù sao cũng là con át chủ bài của Mai Trung Hựu. Từ sau khi Diệt Vô Sắc bị quan trên “bế” đi, suốt các lứa học trò sau này, cũng chỉ có họ Triệu kia là gương mặt sáng giá.

- Ồ…

Vừa nhắc tới Tiên Đạo, đã thấy bọn họ. Tiêu Hoa thấy phía trước náo nhiệt, đã thúc ngựa chạy tới. Con đường họ đang đi dẫn tới 1 quảng trường lớn nằm khá cao, được dựng lên bởi 1 cây cột lớn. Khắp Kim Hành Kinh, nhiều quảng trường như vậy được dựng lên để tổ chức các sự kiện.

Lần này, lại là 1 cuộc thi cũng khá được quan tâm. Ấy là Luyện Dược Hội.

Người Bắc Hà bị ám ảnh bởi khao khát trường sinh. Đừng nói những quý tộc lắm tiền nhiều của, đến cả tầng lớp bình dân cũng khát cầu những phương thuốc kéo dài tuổi thọ. Nói về các phương thức bào chế Dược, trên mảnh đất này, Luyện Dược vẫn là chủ lưu, vẫn là phương thức được đông đảo dân chúng tín nhiệm, chứ không phải những dây chuyền sản xuất sặc mùi thuốc sát trùng đầy bịp bợm của Đại Nam và Cận Tây. Trong quá trình Luyện Dược, người ta thấy được Hỏa, mà theo họ quan niệm, Hỏa mới là linh hồn của Dược.

Luyện Dược Hội, là cuộc thi mà ở đó các thí sinh phô bày những kĩ năng dụng Hỏa. Sự kiện này cũng có 1 bảng xếp hạng riêng, gọi là Dụng Hỏa Bảng.

Tới đây, các Tiên Phái đất Tứ Vân Sơn mới có dịp được ngạo nghễ với đời. Mộc Hành Kinh từ xa xưa đã được ví là lò luyện dược của Đế quốc. Dụng Hỏa Bảng bao năm qua vốn luôn được thống trị bởi các tu sĩ đến từ Tiên Phái.

Đặt ở giữa sân thi đấu, là Cửu Đỉnh Đại Chung Ngũ Hoàn Lô, Bán Thần Bảo vật, cũng là lô đỉnh của chính Bắc Hoàng Đại Nhân, được đem ra nơi đây như là sự vinh danh cao quý nhất. Những thí sinh lọt vào vòng chung kết sẽ được vinh hạnh sử dụng lô đỉnh này mà luyện dược.

Sự kiện có vẻ đã qua vài vòng loại, hiện tại chỉ còn 48 thí sinh trụ lại, hầu như tất cả đều đến từ Tứ Đại Tiên Phái.

Triệu Minh Tâm của Mai Sơn Phái, dù không phải chủ ngạch Luyện Dược, nhưng nhờ thiên phú bất phàm, cũng đạt được thành tựu xuất sắc trong lĩnh vực này, đã trở thành con át chủ bài của môn phái.

Phía Trúc Sơn, cũng có Cao Anh Kỳ, học trò cưng của Vũ Đăng Phiên, ngạo nghễ tranh huy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.