Chương 788: Đại Nam Đệ Nhất Thám
Khi Linh quay trở lại, cô bán hoa đã dọn hàng xong xuôi. Cô bảo cô chờ Linh quay lại lấy hoa rồi mới về. Linh cám ơn cô ríu rít.
Vừa nhận lấy bó hoa, nó bỗng nhiên ảm đạm sắc màu, rồi nhanh chóng tàn úa. Vùng không gian xung quanh cô đột nhiên xám xịt. Vẫn là đường phố Long Thành, nhưng không còn bóng người, chỉ có những linh hồn mờ ảo bay lượn.
- Chào tiểu thư. Đã lâu không gặp
1 thứ gì đó nhè nhẹ bay trườn qua vai cô, thủ thỉ vào tai cô những lời thều thào.
Linh nghiêng đầu nhìn “thứ” đang bò trên vai mình, nó gần như trong suốt, không rõ hình dạng.
- “Ông” là ai? Chúng ta đã gặp nhau chưa nhỉ?
- Ồ, có chứ. Đối với ta chỉ là 1 chớp mắt, nhưng với cô bé đã là 4 năm về trước. Ngày đó, cô bé chìm trong Cảm thức Siêu nhiên, đã vô tình gọi “bọn ta” tới.
Đây là 1 Linh Thể tầng 8.
- “Ông” tên là gì?
- Ta đã quên tên mình từ lâu rồi. Tất cả “chúng ta” đều vậy, và cũng sắp sửa chẳng còn “chúng ta” nữa. Đến cái “tuổi” này rồi, khái niệm cá thể cũng mờ mịt chẳng còn ranh giới nữa. Ta đã tồn tại dưới hình dạng này 5000 năm, có lẽ vậy, ý thức của ta đã hòa tan ít nhiều vào Dòng chảy rồi, nhưng ta vẫn còn đâu đó chút ký ức xa xôi, a… cứ mỗi giây trôi qua, ta lại quên đi nhiều thứ…
- “Ông” muốn nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/3560262/chuong-788.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.