- Tiểu Luận, cậu sắp xếp cho mọi người trong Phạm gia nhé, còn Phạm công, có lẽ người nên nghỉ lại trong Cung đêm nay vậy, ta và người quả thực có quá nhiều điều cần hàn huyên. Bích Như, muội cũng về nghỉ đi nhé, để hôm khác biểu ca đón tiếp muội sau.
Nói rồi, Hà Chí Thương đích thân đẩy xe của Phạm công, 2 người cứ như vậy đi khuất, kể cả người phụ nữ “phiên dịch” cũng không đi theo.
“Địa Ngục Môn là sao nhỉ?”
Bích Như nghĩ. Mấy chuyện của Ngũ Đại Gia Tộc, cô cũng chẳng bao giờ tham gia. Việc biểu ca mình thậm thụt với lão già nọ, kì thực cô cũng không có nhiều tò mò. Chỉ là, cụm từ Địa Ngục Môn cứ luẩn quẩn trong đầu cô.
===
Cứ như có duyên phận tréo nghoe trói buộc, cái ngày Hoàng Bích Như tới Kim Hành Kinh, đồng thời Cầm Dạ Nguyệt cũng vừa đặt chân tới nơi đây.
Với danh phận Thánh Nữ của mình, Cầm Dạ Nguyệt không khó để được làm khách trên đỉnh Mai Sơn. Như đã nói, Tiên Phái có mối liên hệ kì lạ với Tiên tộc Ocellote, mà Tiên tộc Ocellote với Cầm Dạ Nguyệt cũng có nhiều dây mơ rễ má, nên Chưởng môn Mai Sơn Phái Mai Trung Hựu cũng rất xởi lởi tiếp đãi cô nồng hậu.
Mục đích lên Mai Sơn cô cũng chẳng thèm giấu giếm, mà có giấu thì kẻ khác cũng dễ dàng suy đoán ra. Cô không quen kiểu thảo mai như dân Bắc Hà, điều mà đối phương có thể suy luận, cô cũng huỵch toẹt ra luôn. Tất cả đều vì bài toán lợi ích, cớ gì cứ phải vòng vo.
Mai Trung Hựu cũng chẳng vì vậy mà lúng túng, ngay lập tức đưa ra 7 7 49 lí do để từ chối mà không mếch lòng ai. Nào là Hạt giống Thần Mộc là quà tặng của Tiên Hoàng đời thứ xx, nào là đây là thứ vật kỉ niệm để trân trọng sự sủng ái của Tiên Hoàng, không phải món đồ đổi chác. Mai Sơn Phái cũng chỉ giữ Hạt giống lại để ngày ngày phụng thờ, cúi mình trước Hạt giống mà lòng hướng về Điện hạ, trau dồi thêm Đạo Tâm vững vàng để bước đi trên Đại Đạo, tìm tới Chân Lý, để có thể phụng sự Điện hạ và đất nước được nhiều hơn…
Cô cũng hết cách. Suy xét tình hình thế giới hiện tại, thật sự chưa nghĩ ra con bài nào đủ để khiến Mai Sơn Phái phải cân nhắc trao đổi Hạt giống. Hoặc có lẽ là vì cô chưa tìm ra điểm mấu chốt để bắt thóp lão Chưởng môn này.
Mai Trung Hựu năm nay mới 60 tuổi, 22 năm trước khi kết thúc Vu Linh Đại Chiến, lão vẫn đương độ tráng niên. 60 tuổi tính theo thọ mệnh nhân loại thời nay, vẫn còn đang độ sung mãn, vẫn còn tới 4 thập niên có thể vùng vẫy tung hoành. Lão đương nhiên là 1 kẻ tham vọng, tài cao gan lớn, tầm nhìn đương nhiên không thể chỉ giới hạn ở đỉnh Mai Sơn này.
Tuy vậy, để suy xét về 1 con người đất Bắc Hà, không thể chỉ nhìn vào kẻ đó. Vùng đất này mọi mối quan hệ đều xoắn xuýt chằng chịt, mọi tham vọng của từng cá nhân phải được đặt vào tương quan chính trị của cả Đế quốc. Tất cả đều phải dò theo ý muốn của kẻ đứng đầu, cũng tức là Bắc Hoàng Hà Chí Thương. Vùng đất này “thuận theo Thiên Mệnh” là ý như vậy, tất cả mọi người đều như đang tham gia 1 điệu múa lớn, tất cả đều nhịp nhàng theo những quy tắc bất thành văn, mà kẻ ở trung tâm điều phối vũ đạo là bậc Chí Tôn cao cao tại thượng. Nếu không nắm được “luật” trong vòng tròn vũ đạo ấy, ngươi khả năng cao là sẽ bị đá ra rìa.
Hà Chí Thương đang thật sự mong muốn điều gì?
Mong muốn của 1 Chí Tôn Cường giả, há lại dễ dàng suy xét tới vậy? Cả 5 Chí Tôn Cường giả đương đại, mỗi người bọn họ đang mưu đồ điều gì, há là chuyện phàm nhân dễ dàng hiểu thấu?
Nhưng Cầm Dạ Nguyệt không vì thứ danh xưng Chí Tôn ấy mà sợ sệt, mà nản lòng. Nếu thật sự muốn thống lĩnh Dị tộc đi tới viễn cảnh tươi sáng, 5 Chí Tôn Cường giả chính là những đại diện của nhân loại mà cô phải đối đầu. Không phải chỉ vì 1 lời tiên tri nào đó phán rằng định mệnh của cô là như vậy, không bởi những lời thì thầm từ ngàn xưa rủ rỉ vào tai cô những lời thúc giục mỗi đêm trăng tròn, cũng không hẳn vì lòng căm thù với nhân loại từ ngày mẹ cô qua đời.
Tất thảy bởi vì, đây là con đường cô chọn. Thứ được gọi là định mệnh, kì thực đều là do ta lựa chọn.
===
2 tháng này, cô thong thả khám phá đỉnh Mai Sơn, tận hưởng bầu không khí trong lành. Bằng thiên phú chính trị của mình, cô lựa chọn ra 1 số Đường chủ và nhanh chóng tạo mối quan hệ với họ. Các Đường chủ cũng đều là những người quen thuộc giới quan trường, các mối quan hệ chỉ sợ ít chứ không chê thừa, đương nhiên cũng rất hồ hởi kết bạn với Thánh Nữ. Qua họ, cô chẳng mấy chốc đã nắm bắt rõ ràng tình huống ở Tứ Vân Sơn nói riêng, và Bắc Hà Lãnh thổ nói chung.
Muốn tìm hiểu ý định của Hà Chí Thương, ít nhất cần có 1 cây kim chỉ nam phù hợp. Còn ai thích hợp vai trò này hơn Vân Như Tài? Những động thái gần đây của Vân Như Tài chắc chắn dù ít dù nhiều sẽ ám chỉ tới ý muốn của Bắc Hoàng.
Bản thân Vân Như Tài có vẻ như lại không phải kẻ tuyệt đối trung thành. Thái độ của hắn khi nói về Bắc Hoàng cũng không quá tôn kính hay tận tâm. Nhưng những hành động của hắn đòi hỏi sự hậu thuẫn quyền lực rất lớn, nếu nó không phù hợp với mong muốn của Bắc Hoàng, hắn đã chẳng lộng quyền được tới mức ấy.
Cộng thêm câu chuyện về phương thuốc Trường Sinh Bất Lão, điều ấy hé lộ thêm những gì về Vu Linh Đại Chiến nhỉ?
Có 1 tiên đề cốt lõi của chính trị: tất cả đều xoay quanh bài toán lợi ích. Lợi ích của người này có thể sẽ là sự bất lợi của người khác. Nếu 1 nhóm người mà lợi ích cùng tăng theo 1 hướng, họ sẽ hợp tác. Nếu giữa 2 người, lợi ích của người này tăng thì lợi ích của người kia giảm, họ sẽ đối đầu.
Vậy thì, Vu Linh Đại Chiến năm đó là vì lợi ích của ai?
===
Từ đỉnh Mai Sơn, Mai Sơn Phái xuất 700 nhân lực đi tham gia Kim Tinh Hội. Còn lại 3400 người ở lại, tiếp tục các hoạt động bình thường và thủ hộ môn phái. Chẳng ai muốn câu chuyện năm xưa lặp lại, các Tiên Phái đều tởn tới già cái viễn cảnh môn phái bị đánh úp.
700 con người bao gồm Chưởng môn và Thập Nhị Đại Vị (Mai Sơn lấy 12 thủ tịch thay vì 10 như Trúc Sơn),1 nửa số lượng Đường chủ, tầm 20 đạo sư, còn lại là các tinh anh tham gia thi đấu và các môn sinh được đưa đi để mở mang tầm mắt. Bọn họ di chuyển bằng 1 Cực phẩm Bảo vật dạng Phi Hành Khí là Cổ Thanh Đồng Tước, 1 tấm phản đồng màu xanh ngọc khổng lồ thuôn nhọn về phía trước giống lưỡi kiếm, phần đầu đúc hình chim tước, bên hông có 2 cánh thuôn nhọn dọc theo thân.
Phi Hành Khí dù sao cũng là 1 trong những niềm tự hào của Tiên Phái Tứ Vân Sơn. 23 năm trước, Cổ Thanh Đồng Tước cũng từng là 1 trong những con bài chiến lược để hành quân cho những cuộc đổ bộ tập kích. Phi Hành Khí là hình thức đưa Khí lực vào bảo vật để bay trên trời, mà tiêu hao Khí lực sẽ giảm bớt đi gấp nhiều lần so với việc 1 cá nhân sử dụng Đạp Không Phi Hành. Phi Hành Khí càng lớn, chở được càng nhiều người, thì hiệu suất Khí lực tiêu hao trên đầu người càng tối ưu.
Rất nhiều những kĩ thuật được sử dụng trong Phi Hành Khí cổ xưa, được đưa vào để áp dụng cho máy bay Bắc Hà hiện đại. Kể cả khi Đại Nam có thể dùng 100% Khoa học để đưa ra các giải thích về khí động lực học của máy bay, người Bắc Hà sẽ chẳng bao giờ chấp nhận việc phải hoàn toàn phụ thuộc vào thứ Khoa học bịp bợm của phương Nam cả.
Cổ Thanh Đồng Tước có tốc độ không cao như máy bay hiện đại, người phi hành cũng ngồi trên phản đồng không có mái che, gió mưa sấm chớp đều phải tự dùng Khí lực bản thân mà che chắn. Nhưng dù sao đây cũng là bộ mặt của môn phái, cũng không thể không nói việc cả môn phái ngồi Phi Hành Khí tới Kim Hành Kinh vẫn là 1 cảnh tượng hoành tráng khiến thế nhân phải trợn mắt há mồm.
Chuyến bay này mất tới 18 tiếng đồng hồ.
===
(Tham gia group official của Thiên Mệnh Khả Biến để giao lưu tác giả, thảo luận và nhận thông báo tiến độ ra chương: https://www.facebook.com/groups/496238322842038, hoặc lên facebook search Thiên Mệnh Khả Biến)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]