Chương 731: Những kẻ liều mạng
Aph’rael là vùng hoang vu hẻo lánh không có nhiều điều đặc sắc, chỉ nổi tiếng với 2 thứ đặc sản duy nhất: bánh quy nướng đá muối lấy từ chân núi Bri’gg, và ngựa.
Bánh quy không khiến Quang lấy gì làm ấn tượng, hắn là người Viễn Đông, không thật sự am hiểu về bánh quy, đối với hắn bánh quy nào chả là bánh quy, giống như việc người Cận Tây không thể hiểu sự khác biệt giữa các loại gạo vậy. Chỉ có đôi chút ấn tượng khi hắn ngạc nhiên nhận ra bánh quy có vị mặn, vì ở Đại Nam bánh quy chỉ có vị ngọt mà thôi. Còn lại thì, ờm, cũng khá ngon, vậy thôi.
Leila không quá mặn mà với đồ ăn thức uống của nhân loại, nhưng ít ra cô biết thưởng thức món đặc sản này tốt hơn Quang. Cô tấm tắc khen ngợi sự tinh tế của người làm bánh, biết tận dụng tốt thời gian lên men của bột, thời gian nướng, độ giòn vừa phải khi chạm vào lưỡi, và cách cân bằng hương vị của bột mì và muối tự nhiên. Cô thưởng thức chiếc bánh như thưởng thức 1 tác phẩm nghệ thuật.
Bánh quy đối với Quang thì vậy, chứ ngựa ở Aph’rael lại khác. Va’stopol chẳng phải thị trấn sầm uất gì, nhưng trại ngựa ở đây vẫn ngạo nghễ phô bày niềm tự hào của cả Thành Bang. Trại ngựa chỉ có chưa tới 10 con, nhưng đều béo núc ních để chống chọi với thời tiết giá lạnh. Gió lạnh từ phương Bắc dù đã bị che chắn gần hết bởi bức tường thành tự nhiên Bri’gg, vẫn len lỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/3560205/chuong-731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.