Chương 715: Ván cờ năm xưa
- Chào nhị vị tiền bối.
- Ồ, cô nhóc lại tới lấy thuốc à?
Ông già râu tóc đen nửa mắt liếc lên nhìn Vân, mắt còn lại vẫn chăm chú theo dõi bàn cờ, như chỉ sợ ông già râu tóc trắng tranh thủ ăn gian.
- Dạ không. Tiểu nữ theo lời Đường trưởng lão, tới đây có chuyện nhờ 2 vị tiền bối. Đường trường lão có dặn là, nhờ 2 vị trả lại món nợ trận cờ đã thua…
- Suỵt!!!!!!
Lão già râu trắng đang chăm chú nghĩ nước cờ, bất chợt bật dậy đưa ngón tay lên miệng Vân, ra hiệu cho cô im lặng.
- Chúng ta đã minh bạch, chuyện này mong cô nương không tiết lộ cho bất kì ai khác, được vậy, chúng ta sẵn sằng giúp đỡ thỉnh cầu của cô hết mình.
- Lão đần này! - Ông già râu đen cũng không thiết tha gì cơ hội hiếm có để gian lận, lập tức tham gia câu chuyện - Như vậy chưa đủ! Chẳng lẽ Đường Thái Nguyên sau này cứ cử người tới đây nói với chúng ta câu ấy là mình lại phải giúp người hay sao? Ông nên bổ sung điều kiện: sau chuyện này thì đôi bên không còn nợ nần gì nhau nữa!
- Chết tiệt! - Lão già râu trắng cũng chột dạ - Nước cờ hiểm độc thế này, tại sao năm đó ngươi không nhắc nhở ta! Bây giờ chúng ta há miệng mắc quai, lỡ như Đường Thái Nguyên thật sự bỉ ổi tới vậy, chẳng phải cả đời chúng ta mang nợ lão?
- Còn dám đổ lỗi cho ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/3560189/chuong-715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.