Cuối cùng, Y Nhi cũng làm xong mấy món ăn.
Y Nhi nhìn Hắc Vũ vẻ mặt thèm thuồng nhìn thức ăn trên bàn thì bật cười khổ. Nàng hỏi lại:
– Huynh thật sự muốn ăn sao?
Hắc Vũ giật lấy đôi đũa, vẻ mặt như trách Y Nhi keo kiệt không cho hắn ăn.
– Đương nhiên!
Nói rồi, hắn gắp lia gắp lịa, rồi chợt nhớ ra nhìn Y Nhi đang đứng ôm mâm ở một bên, hỏi:
– Tại sao nàng không ngồi xuống?
Y Nhi thật thà đáp:
– Y Nhi là người hầu, không thể ngồi chung với công tử được.
Hắc Vũ nghe xong lại nổi giận, đập mạnh xuống bàn, lớn tiếng quát:
– Ta không phải công tử của nàng, nàng không phải người hầu của ta! Mau ngồi xuống đi!
Y Nhi bị thái độ giận dữ của Hắc Vũ làm hoảng sợ, nàng vẫn chần chừ không thể quyết đoán.
– Mau ngồi!
Hắc Vũ lần nữa hét lên.
Thế là Y Nhi ngoan ngoãn ngồi xuống.
Nhưng nàng chỉ ngồi ngẩn người nhìn Hắc Vũ mà không hề động đũa. Hắc Vũ thấy vậy lên tiếng hỏi:
– Tại sao nàng không ăn đi?
Y Nhi nói:
– Đây là lần đầu tiên có người ăn thức ăn do Y Nhi nấu…
Hắc Vũ nghe thế liền tự mãn, hất mặt nói:
– Thế à! Được ta ăn là…
Nào ngờ, hắn kịp nói hết câu đã bị câu kế tiếp của Y Nhi làm ngậm miệng:
– Bạch công tử không bao giờ chịu ăn, ngày nào thức ăn vẫn còn y nguyên…
Hắc Vũ tím mặt hỏi lại:
– Nàng nói cái gì?
Y Nhi ngơ ngác nhìn hắn, không biết hắn lại nổi giận cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ma-nu-vuong/57518/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.