– Làm sao để có thể chấm dứt vòng lặp không hồi kết này…
Bạch Thiên Lam ngước mắt nhìn bầu trời mà lẩm bẩm tự hỏi.
Bầu trời vẫn tĩnh mịch như thường, xung quanh hắn là mảnh đất chết, một âm thanh của sự sống của không có. Bạch Thiên Lam như rơi vào tình trạng tách biệt với cả thế giới này, hoàn toàn lặng im, trong sự im lặng ấy chỉ có tiếng nhịp đạp trái tim của hắn ngân vang. Nó thôi thúc, khao khát đi tìm sự thật, muốn rũ bỏ màn đêm che đậy để tìm tới sự thật.
– Là… tại sao?
Trong thời khắc ấy, hắn dường như đã hiểu ra vô số điều hắn mơ hồ, nhưng cũng còn rất nhiều rất nhiều thứ hắn không biết được.
– Tại sao?
Những ánh sáng sáng chói trên bầu trời đêm in trong mắt Bạch Thiên Lam, như ngọn hoa đăng chỉ đường đi cho hắn. Hắn muốn bước tới, muốn phá bỏ rào cản nhưng đến bức màn cuối cùng, hắn không thể nào xé rách được.
Trong tư tưởng của hắn, hắn nột lần, một lần lại một lần, bức màn chắn trước mặt hắn vẫn sững sờ như cũ, không một dao động, ngăn cách hắn khỏi “sự thật”.
Hắn không muốn dừng bước tại đây, có bao nhiêu tài cán đều thi triển ra hết, nhưng bức màn kia vẫn đứng vững như cũ.
Lại dồn hết sức tung một đòn lên bức màn chắn, nó vẫn không nhúc nhích còn hắn lại bị phản chấn đánh lui ra sau một đoạn dài.
Hắn lồm cồm bò dậy, ánh mắt nhìn bức màn kia có không cam tâm, có đau đớn lại có phần tuyệt vọng. Chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ma-nu-vuong/1836763/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.