Y Nhi cứ đứng yên trước vách núi mà đối mặt với Bạch Thiên Lam, đối mặt với ánh mắt căm thù, chán ghét của vạn người.
– Y Nhi…
Đây là lần đầu tiên trong mấy trăm năm qua Bạch Thiên lam cảm thấy bất lực. Trước cục diện này, hắn vô phương thay đổi, đối với Y Nhi, hắn cũng gian nan, khó mà hiểu nàng, khó để bảo vệ nàng.
Lâm Thiện Nhân lại bước ra, lớn tiếng nói:
– Bạch sư thúc, người đừng phí lời với ả ta nữa! Ả đã nhập ma rồi!
Mọi người bắt đầu xôn xao, đồng tình với lời nói của Lâm Thiện Nhân.
Đúng vào lúc đó, Hắc Vũ nhờ Thái Hòa dẫn theo đã đuổi tới.
Thái Hòa cũng bất ngờ trước tình cảnh náo loạn trước mắt, nhưng hắn càng lo lắng cho người ở bên cạnh hắn hơn. Hắn sợ Hắc Vũ sẽ xảy ra chuyện.
Thế mà, trái với sự lo lắng của Thái Hòa, Hắc Vũ đột nhiên lại im lặng đến ngỡ ngàng, chỉ đứng yên đấy mà nhìn mọi chuyện xảy ra trước mắt. Chẳng lẽ Hắc Vũ bị bức tới hỏng đầu rồi?
– Hắc Vũ…
Thái Hòa không biết được, không thể biết được Hắc Vũ lúc này đã lún sâu vào một ý nghĩ khác.
Thịch…
Thình thịch…
Trái tim hắn không kiềm được mà đập lên rộn ràng.
Có sợ hãi, có e dè cũng không nén được một phần phấn khích, điên cuồng.
Hắn thật sự phát điên rồi?
Tình cảnh này, hình ảnh này… dường như hắn đã từng chứng kiến!
Hắn đã từng thấy cảnh này rồi, cảnh nàng bị tất cả mọi người quay lưng, ruồng rẫy!
Sự bất lực của nàng, sự thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ma-nu-vuong/1836679/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.