Bóng tối vốn đã đáng sợ, bóng tối trong rừng rậm lại càng đáng sợ hơn. Không thể biết được bản thân mình đang đối mặt với cái gì và điều gì sẽ xảy ra. Nhất là trong lúc này, không chỉ thú dữ chực chờ xung quanh mà còn có cả ma thú, hay thậm chí là ma nhân, những yêu ma mang hình dáng của con người cũng không biết chừng.
Tia lửa bùng cháy từ đám củi khô vang lên những tiếng kêu tách tách.
Hắc Vũ bước ra từ lùm cây rồi nhìn Y Nhi mãi từ lúc nãy đến giờ vẫn ngồi im lặng, không biết nàng đang suy nghĩ điều gì.
Hắn bước tới trước mặt Y Nhi, khẽ lên tiếng gọi:
– Y Nhi.
Y Nhi bừng tỉnh, vội đưa mắt nhìn lên. Đúng lúc đó, một đám trái cây tươi tuôn xuống tay nàng. Y Nhi ngây ngốc.
– Ăn tạm chúng đi! Ngày mai, ta sẽ tìm nhiều thứ hơn cho nàng.
Y Nhi lúc nãy mới ngỡ ngàng nhận ra thì ra Hắc Vũ nãy giờ biến mất là vì đi tìm thức ăn cho nàng, mà hắn cũng không dám đi quá xa nên chỉ có thể tìm được chút trái cây dại như vậy. Nhìn chúng, trong lòng nàng cảm thấy ấm áp.
– Hắc Vũ, cùng ăn nha! Huynh cũng chưa ăn gì mà.
Hắc Vũ cau mày nhìn nụ cười ngây ngô tới ngốc nghếch của Y Nhi, bực bực bội bội bước tới ngồi xuống bên cạnh nàng, giật lấy một quả nằm lăn lốc trên đất rồi cắn một ngụm to.
– Chua lắm phải không?
Y Nhi lại bật nụ cười hề hề.
Hắc Vũ nhìn Y Nhi một lúc lâu mới lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ma-nu-vuong/1836576/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.