Thẩm Thiên Việt nói: “Anh muốn biết thật sao?”
Lý Sí nhất thời không biết nên đáp thế nào.
Thẩm Thiên Việt lặng lẽ mỉm cười, nói: “Được, hành trình còn dài, tôi sẽ từ từ kể cho hai người nghe.”
Lý Sí, kể cả Trần Bác Văn, đều không ngờ cậu thực sự muốn kể chuyện của mình, trong một lúc trái lại không biết nên trả lời ra sao.
Thẩm Thiên Việt mỉm cười nói tiếp: “Yên tâm, ngài cảnh sát, tôi sẽ không nói các anh dụ cung đâu.”
Trong khoảnh khắc, vẻ mặt của cậu, thậm chí mang theo chút nghịch ngợm, loại thần thái này căn bản nên thuộc về một thanh niên cỡ tuổi cậu, nghịch ngợm đơn thuần, đánh bật nét ưu thương nhàn nhạt vây quanh cả người, giống như mặt hồ trong đêm lóe lên một đốm tinh quang.
Ánh mắt Thẩm Thiên Việt nhìn cảnh vật lướt nhanh ngoài cửa sổ, từ tốn bắt đầu câu chuyện: “Tôi và Thị Dĩ Thành, hai năm trước chạm mặt nhau.”
Trần Bác Văn nhạy cảm nhận thấy, cậu dùng một từ rất kỳ quái, cậu không nói, hai năm trước chúng tôi quen biết nhau, mà nói, hai năm trước chúng tôi chạm mặt nhau.
Thẩm Thiên Việt nói: “Tôi nhớ rất rõ, lúc đó trời vừa vào thu. Mùa thu năm đó, đặc biệt lạnh, rất hiếm thấy ở thành phố N.”
Thiên Ly là một gay bar ở thành phố N. Có quy mô nhất định, cấp độ cũng thuộc hàng nhất định. Thiết kế giản đơn thoáng đãng, nội thất bày trí tao nhã thoải mái. Người tới không ít, đa số có bạn, cũng có khách đến tìm bạn, thế nhưng rất an tĩnh, cho dù mua bán thể xác, cũng đều âm thầm lặng lẽ tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ly-khoi-giai/785518/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.