Cao Thu Mân được Tố Ngưng Chân chỉ điểm, phẫn uất trong lòng tan biến không ít. Không sai, nước chảy không tranh trước sau, nếu tranh trước sau sẽ là chảy cuồn cuộn, nàng và Tạ tông chủ mới là người trong cùng thế giới, tuổi thọ người phàm ngắn ngủi, cũng chỉ là phù dung sớm nở tối tàn mà thôi.
Thấy ánh mắt Cao Thu Mân sáng lên, Tố Ngưng Chân lại nói: "Nhưng con cũng phải biết rõ một chuyện, người tu đạo không thể chìm đắm trong hận yêu tình cừu, nếu không thì dù là pháp tướng tôn sư, cũng sẽ chết trong tay yêu ma."
Cao Thu Mân không nhịn được thầm nói: "Sư phụ người hình như cực hận yêu ma.."
"Vì ta và bọn chúng có thù không đội trời chung!" Tố Ngưng Chân đột nhiên cao giọng, dọa Cao Thu Mân sợ hết hồn. Nàng kinh ngạc nhìn tia máu trong mắt Tố Ngưng Chân, gân xanh trên trán, kinh sợ không tự chủ lui về sau một bước.
"Sư phụ.."
Tố Ngưng Chân hít một hơi thật sâu, ổn định tâm ma của mình, một lát sau lạnh lùng nói: "Trong ma tộc có Tam ma thần, thực lực không phân cao thấp với pháp tướng tôn giả, thủ đoạn âm hiểm quỷ mị, bọn chúng am hiểu nhất là điều khiển lòng người, câu động tâm ma, nếu con có tham sân si, thì sẽ trở thành bù nhìn của bọn chúng."
"Nhưng một mình Tạ tông chủ vẫn đả thương được Tam ma thần, còn có Ma tôn." Cao Thu Mân không nhịn được toát ra vẻ ngưỡng mộ.
"Đó là bởi vì bọn chúng mai phục trong trận Vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ly-dao-hoa-nhat-the-khai/3391741/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.