Editor: Mộc Phi Tuyết
Beta: Lâm Uyên, Vũ Yên
Phong Lăng Minh Chân thực ra chính là con của tể tướng của tiền triều, nhưng hoàng đế tiên triều lại nhẹ dạ cả tin, nghe lời gièm pha của bọn gian thần nên gán cho tể tướng tội danh mưu phản.
Dưới sự trợ giúp của phụ thân Minh Chân, hắn đã cùng thê tử là Thanh Văn trốn thoát. Minh Chân đối với thanh mai trúc mã Thanh Văn lớn lên cùng nhau, hết mực yêu thương. Vì không muốn để cho nàng phải trải qua, phải chịu đựng những ngày tháng trốn tránh sợ hãi, phải sống một cuộc sống lang bạc kỳ hồ nên đã từ chối ý đồ muốn báo thù cho tể tướng của các môn đệ.
Cùng Thanh Văn định cư trong núi, cuộc sống chồng thì canh tác còn vợ thì đan dệt cũng coi như mỹ mãn. Một đêm sao sáng đầy trời, Minh Chân ôm Thanh Văn ngồi trước cửa hóng gió, Thanh Văn hỏi hắn có thấy tịch mịch hay không, hắn lắc đầu, Thanh Văn nói rằng nàng thấy tịch mịch nên muốn có một đứa con, tuy rằng sinh hài tử là một chuyện nguy hiểm nhưng nếu thê tử đã lên tiếng thì hắn cũng nguyện ý nỗ lực thực hiện.
Từ sau khi Thanh Văn mang thai, để có một điều kiện sinh hoạt tốt hơn, bọn họ đã xuống núi và định cư tại một vùng phụ cận trong thành thị. Minh Chân mỗi ngày đều viết chữ hộ người ta, cuộc sống ngày qua ngày cũng coi như dễ chịu. Mang thai tuy rằng đối với nữ nhân là một khiêu chiến không nhỏ nhưng dưới sự dốc lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-luyen-cam-thuy/2407454/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.