Editor: Mộc Phi Tuyết
Beta: Lâm Uyên, Vũ Yên
Tiểu Linh đã phải cố gắng kìm nén suốt ba năm nay, vừa hay lại có người để tâm sự, nàng liền đem mọi chuyện trong ba năm này nói thẳng ra. Ba năm trước, sau khi Hạo Thiên đi, ngoại trừ thái y vẫn đúng giờ tới khám cho Nhược Thuỷ thì không có ai tới nữa, Tiểu Linh cùng Nhược Thuỷ cũng coi như có thể an ổn mà sống. Tám tháng sau Nhược Thuỷ sinh ra một bé gái.
Khi Nhược Thuỷ tỉnh đứa nhỏ lại bị người ôm đi, nếu không phải Tiểu Linh nói cho y, có khi ngay cả đứa nhỏ là nam hay nữ y cũng còn không biết chứ đừng nói là nhìn thấy đứa nhỏ xem mặt mũi nó ra sao. Đối với Nhược Thuỷ mà nói việc sinh hài tử này giống như một giấc mơ hư hư thực thực vậy, y hỏi Tiểu Linh rốt cuộc có phải y đang nằm mơ hay không, mười tháng vất vả mang thai này có phải chỉ là một giấc mộng hay không.
Tiểu Linh chỉ biết nức nở, cũng chẳng biết nên trả lời như nào cho phải. Nàng luôn cố gắng hết sức để giúp cho Nhược Thuỷ cảm thấy thoải mái hơn, ví dụ như kiếm vài chuyện khác để dời đi lực chú ý của y.
Tâm tình Nhược Thuỷ từ từ bình phục, thật vất vả mới được mấy ngày yên ổn, tên hoàng đế kia lại đến tiểu viện. Mỗi lần tới đều thượng giường, xong việc thì đi, không nói một câu nào, chỉ để lại những vết thương khó phai cho Nhược Thuỷ, một lần rồi lại một lần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-luyen-cam-thuy/2407440/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.