Phong Bình tưởng rằng A Ngốc kị nói đến danh húy của sư phụ, cũng không có để ý thêm, cười nói :”Có tinh thần tôn sư trọng đạo, tiểu tử khá lắm, không hổ danh là môn hạ Thiên Cương Kiếm Phái ta. Qua đây, chúng ta đi tìm một chỗ tốt tốt nói chuyện. “ Nói xong, hắn kéo tay A Ngốc đi theo.
A Ngốc vốn không muốn đi cùng hắn , nhưng Âu Văn thúc thúc đã di nguyện, đối với người của Thiên Cương Kiếm Phái không thể thất lễ. Dưới sự lôi kéo của Phong Bình hắn đành phải bất đắc dĩ rời đi, hướng phía sau Dong Binh công hội đi đến.
Đằng sau Dong Binh công hội là một diễn võ trường rất lớn, bình thường có rất đông những dong binh chưa có nhiệm vụ ở chỗ này diễn tập vũ kĩ. Đi vào bên trong võ trường, nơi giữa sân lúc này cũng có không ít người đang luyện tập công phu, nhìn thấy Phong Bình, rất nhiều người đều kêu một tiếng Phong đại ca hoặc Phó đoàn trưởng.
Phong Bình nhất nhất đáp lại sự tiếp đón của mọi người, sau đó dẫn A Ngốc đi tới trung tâm diễn võ trường, nói :” Tốt lắm, ở chỗ này đi.” Nói xong, hắn trở tay ra sau lưng rút Thiên Cương đại kiếm ra, mỉm cười nói :” Ngươi không nói ra danh hiệu của sư phụ, làm cho thúc thúc đây cũng khó có thể nhận biết. Tuy nhiên chỉ cần ngươi xuất ra vài chiêu Thiên Cương Kiếm Pháp, ta nhất định có khả năng biết được ngươi là đệ tử của vị sư huynh nào .”
A Ngốc ngơ ngác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-luong-tu-than/1978823/chuong-15.html