Mạc Ly thấy thế thì vẻ mặt hờ hững, trên người nhanh chóng tản ra những lưỡng sáng màu đen. Những lưỡng sáng này vừa xuất hiện cũng đã nhanh chóng ngập tràn trời đất.
Sau đó, những lưỡng sáng màu đen và những Thần văn đều tiêu tán.
“Huyền Mạc, lúc trước ta đã nói rồi, Thần văn của ngươi không có bất cứ ảnh hưởng gì với ta cả.” Mạc Ly cười lạnh.
Các phương diện của ông ta đạt tới Tam Hồn cảnh đỉnh phong, cho dù ông ta có đứng im bất động thì những Thần văn đó cũng không thể nào gây thương tổn được với ông ta.
Mạc Ly nhìn vẻ mặt âm trầm của Huyền Mạc, hờ hững nói: “Được rồi, Lý Phong đã tiến vào trong vực thẳm Mạt Nhật, không còn cơ hội sống sót, chúng ta đi trước."
Xoạt! Xoạt! Xoạt! Xoạt!
Dứt lời, mấy thân ảnh nhanh chóng biến mất.
Huyền Mạo siết chặt nắm tay, nhìn đám người Mạc Ly biến mất. Trong mắt ông ta tràn đầy sát ý, nhưng cũng có một cảm giác bất lực.
Mạc Ly nói đúng, ông ta không làm gì được Mạc Ly.
Huyền Mạc nhìn về phía dưới vực sâu, chỉ cảm thấy trái tim mình cũng rơi xuống vực rồi.
Người thừa kế hoàn mỹ nhất của phủ Thần Văn bọn họ đã chết rồi sao?
“Ta không tin! Vực thẳm Ma Vực nguy hiểm như. vậy mà Lý Phong còn không bị ảnh hưởng chút nào, thế thì vực thắm Mạt Nhật cũng không thể nào làm gì được hẳn!"
Huyền Mạc hít sâu một hơi, nghĩ thầm.
“Lý Phong, ta tin tưởng ngươi sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-luc-vu-tru/3558284/chuong-489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.