Chương trước
Chương sau
"Gào!”

Phía xa, thỉnh thoảng lại vang lên những tiếng gầm nhẹ của hung thú.

Trong rừng Hắc Vụ có đông đảo hung thú, đây cũng là một nơi tốt để tu luyện giả rèn luyện.

“Chi chi!"

Lý Phong vừa mới tiến vào được vài bước thì bỗng nhiên có một âm thanh chói tai truyền tới. Ngay khi âm thanh này vang lên, một con rắn nhỏ đi tới trước người Lý Phong.

Chỉ có điều, con rắn này còn cách Lý Phong khoảng chừng ba mươi centimet thì đã bị hẳn chộp lấy.

Hãn buông tay ra, con rắn chậm rãi rơi xuống đất, rõ ràng đã chết.

Đồng thời, Lý Phong giẫm chân phải một cái, một con nhện có màu sắc sặc sỡ cũng bị hẳn giẫm nát

“Nơi này không hổ là nơi yêu thú tụ tập, vừa mới đi vào đã đối mặt với nguy hiểm”

Dựa vào thực lực hiện tại của hắn tất nhiên sẽ không để bụng, nhưng nếu là một nhược giả thì phỏng chừng vừa mới bước vào đã bị giết chết rồi

“Theo tin tức mà Chu Hàng cung cấp thì lão tổ bị giam ở khu vực phía Tây của rừng Hắc Vụ”

Lý Phong nhắm chuẩn một phương hướng

Ong...

Khải giáp Tân Huyễn trên người hẳn hơi dao động, sau đó hoàn toàn thu liễm khí tức.

“Đi!"

Tốc độ của Lý Phong nhanh tới cực hạn, nhưng lại không tạo ra bất cứ dao động nào, hắn nhanh chóng. lao về một phía.

...

Thời gian cứ thế trôi qua, chẳng mấy chốc đã qua nửa tiếng.

“Tới rồi!" Lúc này, Lý Phong cũng tới được một nơi.

Hiện tại thực lực của hẳn vô cùng cường đại, tốc độ tất nhiên cũng nhanh hơn.

“Tiểu Lôi!" Lý Phong tiến vào nơi này, nhanh chóng gọi.

“Ngao!"

Một luồng quang điện lóe lên, sau đó một con thú nhỏ xuất hiện.

Sau khi con thú nhỏ xuất hiện thì lập tức cọ cọ vào cổ Lý Phong, dáng vẻ vô cùng thân mật.

Hiện giờ thực lực của Tiểu Lôi đã hoàn toàn đạt tới Đan Nguyên cảnh đỉnh phong, bản thân lại còn là Yêu thú, hơn nữa còn am hiểu thuật ẩn nấp, dùng nó để tra xét tình hình là tốt nhất.

Dù sao thì trong rừng Hắc Vụ cũng có những yêu thú trình tự Thất Phách cảnh, nếu Lý Phong dùng linh hồn tùy ý tra xét thì rất có thể sẽ bị chúng nó phát hiện.

Trong tình huống tức giận, những Yêu thú trình tự Thất Phách cảnh đó nói không chừng sẽ trực tiếp giết chết những Nhân loại mà chúng đang giam giữ.

Thế nên Lý Phong phải suy nghĩ thấu đáo.

Nhận được mệnh lệnh của Lý Phong, thân ảnh của Tiểu Lôi nhanh chóng biến thành một tia chớp, tốc độ cực nhanh, nhưng chẳng mấy chốc đã gửi lại phản hồi.

“Ngao!"

'Tiểu thú Giao long không ngừng kêu to, một số dao động ý thức nhanh chóng truyền đến.

“Không ở đây?”

Lý Phong nhận được câu trả lời thì sửng sốt.

Ong...

Linh hồn của hần âm thầm tản ra, nhanh chóng ra xét tình cảnh bốn phía. Nơi này xác nhận đúng là không có bất cứ Nhân loại nào, đến cả yêu thú trình tự Thất Phách cảnh cũng không có.

“Chẳng lẽ Chu Hàng nói dối ta?” Lý Phong nhíu mày.

Hắn suy nghĩ một chút, thân ảnh khẽ động, nhanh chóng đi về phía trước.

“Haizz, Đại vương đưa theo nhóm Hắc Lục đi thăm dò bảo địa kia rồi, ta phải ở lại nơi này canh gác”

Lúc này, một con yêu thú Báo nói thầm.

“Có được cơ duyên thì ta cũng chắng có phần, chết đi được.”

Yêu thú không giống với Hung thú; Hung thú đều là những động vật vô cùng cưỡng bạo, trí lực thấp kém, chiến đấu dựa vào bản năng.

Mà Yêu thú có trí lực rất cao, thậm chí còn không thua kém gì Nhân loại. Ở bên ngoài đế quốc Thiên Vũ, thậm chí còn có Yêu thú thành lập được thế lực to lớn!

Những thế lực đó hoàn toàn không thua kém đế quốc Thiên Vũ!

Lúc trước Lý Phong bị đánh lén ở phủ Thần Văn cũng là do Yêu tộc ra tay.

"Hả?”

Yêu thú Báo đang nói thầm thì đột nhiên biến sắc.

Trên người nó tản ra một luồng dao động khí thế, nhưng cả người lập tức lại bị áp chế. Nó cảm giác như hồn phách của mình đã bị áp chế hoàn toàn, thân thể, căn bản không có cách nào nhúc nhích.

Mà ở bên cạnh nó, một vị thanh niên chẳng biết đã xuất hiện từ bao giờ.

“Đại... Đại nhân, đừng giết ta.”

Nhìn thấy thanh niên này, yêu thú Báo không nói được lên lời, chỉ đành hốt hoảng truyền âm nói.

“Ta hỏi ngươi, nơi này có phải lúc trước đã từng giam giữ Nhân loại đúng không?” Lý Phong nhìn yêu thú Báo đã bị áp chế hoàn toàn, trầm giọng hỏi.

Yêu thú Báo có thực lực Đan Nguyên cảnh đỉnh phong, nhưng bị mắt Thiên Hồn áp bức thì hoàn toàn không có chút năng lực ngăn cản nào.

Mắt Thiên Hồn, cho dù là cường giả trình tự Thất Phách cảnh chịu phải cũng sẽ gây ra ảnh hưởng cực lớn, thực lực hạ thấp một bậc.

“Đúng vậy, Đại nhân.”

Trong mắt yêu thú Báo tràn ngập hoảng sợ, vội vàng trả lời.

“Bây giờ bọn họ đang ở chỗ nào?” Lý Phong lại hỏi.

Lúc này, trái tim hắn như căng ra, chỉ sợ nghe phải tin tức không tốt.

“Khởi bẩm đại nhân, Đại vương của chúng ta muốn đi thăm dò một khu vực cơ duyên, thế nên đã dẫn những Nhân loại trình tự Đan Nguyên cảnh đó đi làm mồi nhử:” Yêu thú Báo vội vàng trả lời

Nó có trí tuệ rất cao, hơn nữa thực sự sợ hãi cái chết, thế nên không chút do dự nói hết mọi tin tức ra.

“Làm mồi nhử?”

Lý Phong nghe vậy thì lập tức biến sắc.

Có một số có duyên là lăn đầu mở ra, không ai biết được bên trong đó có nguy hiểm gì không, thế nên thủ đoạn thăm dò đều vô cùng cẩn thận. Hiện tại, nhóm cường giả Yêu tộc hiển nhiên đang sử dụng nhóm người Lý Hữu Huyền thành những con tốt thí mạng để thám hiểm cơ duyên.

“Bọn họ xuất phát bao lâu rồi?”

Lý Phong nhìn yêu thú Báo, trầm giọng hỏi.

“Khởi bẩm đại nhân, đã đi ba ngày rồi” Yêu báo Thú vội vàng trả lời.

Lý Phong nghe vậy thì hơi trầm tư một chút. Sau đó, hẳn vung tay phải lên, trong tay hẳn lập tức xuất hiện một tấm lênh bài Thần văn kỳ dị.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.