Chương trước
Chương sau
“Ta nghe nói bên trong đó không chỉ có cơ duyên mà còn tiềm tàng rất nhiều nguy hiểm. Hai mươi năm trước, đã có mấy vị thiên tài của phủ Thần Văn chúng ta ngã xuống trong đó.”

Đông đảo đệ tử không ngừng nói.

Ong...

Chờ tới một thời điểm, hư không bỗng nhiên không ngừng nổi gió. Sau đó, trên hư không chậm rãi ngưng tụ thành một cánh cửa kỳ dị.

“Vực thắm Ma Vực đóng cửa rồi!”

Nhìn thấy cánh cửa này xuất hiện, phủ chủ Huyền Mạc của phủ Thần Văn mà nhóm viện trưởng học Thiên Vũ, tông chủ Kiếm tông cùng với đông đảo trưởng lão trình tự Thất Phách cảnh đều căng thẳng.

“Răng rắc!”

Một âm thanh nặng nề vang lên, sau đó, cánh cửa kỳ dị trước mặt mọi người mở ra.

Vút! Vút! Vút!

Sau khi cửa mở, từng bóng dáng xuất hiện trong hư không.

“Lý Phong!", “Hâm VõP, “Mộng Tuyết!”

Ngay khi những thân ảnh này xuất hiện, lập tức có những âm thanh kinh hỉ truyền tới.

Phủ chủ Huyền Mạc của phủ Thần Văn lập tức xuất hiện trước mặt Lý Phong, thoải mái cười lớn: “Ha ha, ta biết ngay Lý Phong ngươi sẽ không làm sao mà."

Ông ta nhìn về phía nhóm người Tần Chỉ Lan, Vương Tuấn, lại càng vui sướng hơn.

Mặc dù lần này phủ Thần Văn cũng chết mất mấy người, nhưng những thiên tài có cấp bậc cao nhất đều không có việc gì.

“Mộng Tuyết, Mộng Kỳ, các ngươi ở vực thẳm Ma 'Vực có tìm được cơ duyên kiếm đạo kia không?” Tông chủ kiếm tông, một vị lão giả lưng đeo trường kiếm nhìn thấy mấy người trước mặt thì tràn đầu chờ mong hỏi.

“Được ạ.”

Lý Mộng Tuyết, Lý Mộng Kỳ gật đầu: "Đó là một bộ kiếm pháp tuyệt thế, chúng ta đều đã ghi tạc hầu hết kiếm pháp ở trong đầu rồi.”

“Tốt lắm.”

- Tông chủ kiếm tông nghe được thì trên mặt tràn đầy vui sướng.

"Lần này các ngươi ở vực thắm Ma Vực có được thu hoạch gì không?”

Lúc này, các vị thủ lĩnh và trưởng lão của Huyền 'Đạo môn, học viện Thiên Vũ... cũng bắt đầu hỏi han các đệ tử của mình.

“Hâm Võ, thực lực hiện tại của ngươi đạt tới trình độ nào rồi? Thực lực tăng lên nhiều không?”

“Chu Liệt, ngươi có được hoa Thiên Hồn không?”

Nghe bọn họ nhắc tới hoa Thiên Hồn, nhóm người Lý Mộng Tuyết, Tôn Hâm Võ, Chu Liệt đều không nhịn được mà nhìn về phía Lý Phong.

Mấy người tông chủ Kiếm tông nhìn thấy thế thì sửng sốt.

Những thiên tài này nhìn vẽ phía Lý Phong làm gì?

“Phủ chủ.”

Lúc này, Lý Phong nhìn về phía nhóm người phủ chủ Huyền Mạc, đại trưởng lão, nói thắng: “Ta ở trong vực thẩm Ma Vực có được chút thu hoạch, hiện tại muốn bế quan lĩnh ngộ một chút.”

"Được!"

Nghe thấy Lý Phong nói vậy, Huyền Mạc không có bất cứ do dự nào, lập tức gật đầu: "Ta đưa ngươi về ngọn núi lúc trước ngươi ở."

Ông ta không hỏi câu nào, mang theo Lý Phong rời khỏi nơi này.

Lý Phong là người quan trọng nhất trong phủ Thần Văn lúc này, hẳn có bất cứ yêu cầu gì thì mọi người trong phủ Thần Văn cũng sẽ thỏa mãn hắn.

Mà lúc này, đại trưởng lão phủ Thần Văn cũng nhìn về phía Tân Chỉ Lan, Vương Tuấn, phân phó: “Chỉ Lan, Vương Tuấn, các ngươi nói cho ta nghe mọi chuyện đã xảy ra ở trong vực thảm Ma Vực.”

Vực thẳm Ma Vực cách biệt với thế giới bên ngoài, bọn họ căn bản không biết tình hình cụ thể bên trong.

“Vâng, đại trưởng lão.”

Tần Chỉ Lan tiến lên một bước, nhanh chóng kể lại tất cả mọi chuyện.

Không chỉ có cô, mà lúc này nhóm Lý Mộng Tuyết, Tôn Hâm Võ, Chu Liệt cũng đang kể tình huống trong thế giới vực thắm.

Dần đần, không chỉ có các trưởng lão, mà cả các thủ lĩnh Tam Hồn cảnh cũng lộ ra vẻ khiếp sợ.

“Lý Phong khống chế cung điện hoa Thiên Hồn, các thế lực phải giao ra tính thạch Ma Vực thì mới được vào trong cung điện để tranh đoạt hoa Thiên Hồn?"

“Lý Phong đạt được tận hai hoa Thiên Hồn! Thực lực nghiền áp Đan Nguyên cảnh đỉnh phong?"

“Đệ tử nòng cốt Trương Viễn, thậm chí là con gái Nhị cốc chủ Kim Lệ, đệ tử nòng cốt số một: Hàn Nguyên có thực lực Đan Nguyên cảnh đỉnh phong của Thiên Vu cốc cũng bị Lý Phong giết chết?”

“Sao có thể như thế được?”

Nghe được những lời này, gương mặt của các trưởng lão và thủ lĩnh tràn đầy vẻ khiếp sợ, quả thực khó có thể tin được những chuyện này.

Bọn họ biết, khi Lý Phong vừa mới tiến vào vực thắm Ma Vực thì mới chỉ ở cảnh giới Tiên Thiên cảnh mà thôi!

Thực lực như vậy ở trong vực thẳm Ma Vực căn bản chẳng tính là gì.

Chỉ một năm ngần ngủi, thế mà lại có thể giết được Đan Nguyên cảnh đỉnh phong, trở thành thiên tài đứng đầu trong những thế lực Tam Hồn cảnh?

Đây là tốc độ tiến bộ nhanh đến mức nào cơ chứ?

“Trạm Lô.”

Lúc này, môn chủ Huyền Đạo môn nhìn về phía Trạm Lô, trầm giọng nói: "Lúc trước ngươi đi mời Lý Phong đã xảy ra chuyện gì?”

Thời gian đó ông ta đang bế quan, mọi chuyện thu nhận thiên tài trong môn đều do người khác quản lý. Lúc trước, cho dù Lý Phong có bày ra thiên phú Thần 'Văn sư cường đại thì ông ta cũng không để ý đến hắn, cũng không dò hỏi chuyện này.

Thế nên ông ta không biết nguyên nhân tại sao. Huyền Đạo môn lại không thu nhận được Lý Phong.

Nhưng mà, hiện giờ Lý Phong lại thể hiện ra thiên phú cường đại kinh khủng như vậy!

Đây là một thiên tài mà Huyền Đạo môn bọn họ từ trước đến nay đều chưa từng xuất hiện!

"Thiên tài như vậy lúc trước cũng được Huyền Đạo. môn bọn họ thu nhận, đáng tiếc là thu nhận thất bại.

“Môn chủ.”

Trạm Lô trầm mặc một chút, nói: “Lúc trước muội muội của Lý Phong trúng độc, hẳn yêu cầu một linh dược trị liệu thất phẩm. Lúc đó ta cảm thấy thiên phú của Lý Phong không đáng để bỏ ra loại linh dược có cấp bậc cao như thế này, thế nên lúc đó ta đã từ chối lấy ra. Mà Đường Trung Nguyên của phủ Thần Văn lại đồng ý giao linh dược cho Lý Phong, thế nên Lý Phong đã quyết định gia nhập phủ Thần Văn.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.