Chương trước
Chương sau
“Chết tiệt, Lý Phong sao lại có được quả cầu ánh sáng có sát khí nồng đậm như vậy chứ?"

“Khoảng cách của hẳn cách bông hoa Thiên Hồn thứ nhất càng ngày càng gần rồi!"

“Công kích! Đừng để hắn đến được!"

“Phòng ngự của Lý Phong không mạnh, chúng ta có thể công kích được hắn!"

Sau khi mọi người khôi phục thì tức giận nói

Vút! Vút! Vút!.

Từng đòn công kích không ngừng đánh úp lại, hướng về phía Lý Phong.

Những người này rất thông minh, công kích kẹp giữa Lý Phong và hoa Thiên Hồn. Nếu như Lý Phong tiếp tục đi lên thì chắc chắn sẽ phải chịu đựng những công kích đó.

“Liên hợp công kích?”

Lý Phong thấy vậy thì cười lạnh, hắn cũng chẳng thèm để ý đến những công kích này, trực tiếp tiến lên.

Thân hình hắn hoàn toàn thừa nhận những công kích này, nhưng không hề ảnh hưởng chút nào. Thân ảnh vừa động, rốt cuộc hẳn đã chân chính tới được bên cạnh hoa Thiên Hồn.

“Cái gì? Phòng ngự của Lý Phong trở nên mạnh như vậy?”

“Chúng ta liên hợp công kích mà cũng không tạo thành bất cứ ảnh hưởng nào với hẳn?”

Nhóm người Kim Lệ, Lâm Vụ, Chu Hàn đều biến sắc, trơ mắt nhìn Lý Phong vươn tay chộp về phía một bông hoa Thiên Hồn.

“Lý Phong!!!"

Hàn Nguyên chịu phải sát khí nặng nhất nên thời gian khôi phục chậm hơn người khác, lúc này gương mặt anh ta tràn đầy vẻ dữ tợn, tay nằm thành quyền đấm lên mặt đất. Ngay lập tức, một bông hoa Thiên Hồn bị văng ra ngoài.

Không chỉ Hàn Nguyên, mà Hỏa Thanh Nhi và những người khác đều tập trung ngăn cản Lý Phong.

“Ha ha, Hàn Nguyên, Hỏa Thanh Nhi, bông hoa Thiên Hồn này là của ta rồi!"

Lý Phong cười lớn, hoàn toàn không quan tâm đến những công kích của bọn họ. Hắn vung tay lên, lập tức chộp lấy linh dược màu đen vào tay!

Tiếp theo đó, linh dược lập tức biến mất không thấy, rõ ràng là đã bị Lý Phong thu vào trong nhẫn không gian.

Hoa Thiên Hồn đầu tiên đã bị Lý Phong lấy được!

Thời gian chỉ diễn ra trong vài giây ngắn ngủi, lúc trước sức chú ý của mọi người hầu như đều đặt trên người nhóm người Hàn Nguyên, Hỏa Thanh Nhi. Nhưng Lý Phong lại bỗng nhiên bộc lộ con át chủ bài cường đại, nhanh chóng lấy được hoa Thiên Hồn.

“Chết tiệt, bông hoa Thiên Hồn đầu tiên đã bị Lý Phong lấy mất rồi!"

“Ba tháng trước, Lý Phong chiến đấu với Hàn Nguyên hoàn toàn bị nghiền ép, không có bất cứ năng lực ngăn cản nào. Thế nhưng hiện tại hân lại có thể hoàn toàn đối phó với Hàn Nguyên. Con át chủ bài của hắn không chỉ ảnh hưởng đến Hàn Nguyên và Hỏa Thanh Nhi, mà còn khiến những người khác chịu phải ảnh hưởng rất lớn!”

“Sát khí đó ngưng tụ lại thế nào vậy? Bên ngoài đều không có được nhiều sát khí như vậy!"

Mọi người nhìn Lý Phong, trong mắt lộ ra vẻ âm trầm.

“Oa, Lý Phong ca lấy được hoa Thiên Hồn rồi?

Bên ngoài dược viên, trong mắt Tần Mộng tràn đầy vẻ hưng phấn.

“Lý Phong...”

Cách Tân Mộng không xa, quận chúa Thanh Lộ cũng nhìn về phía thanh niên thu hồi hoa Thiên Hồn, im lặng không nói gì.

Trong số các thế lực thì vương phủ quận Viêm Võ bọn họ là muốn có được hoa Thiên Hồn nhất. Những thế lực khác có được hoa Thiên Hồn thì có thể có thêm một vị Thất Phách cảnh, nhưng vương phủ quận Viêm Võ bọn họ thì lại có thể có thêm một vị Tam Hồn cảnh!

Nhưng mà, ước mơ hoa Thiên Hồn này lại đang ở trong tay Lý Phong.

“Chết tiệt!!!"

Bên trong dược viên, Hàn Nguyên gầm nhẹ. Thân ảnh anh ta bạo động, lập tức đánh về phía Lý Phong.

Hỏa Thanh Nhi phía bên kia cũng là như thế.

Bởi vì, sau khi Lý Phong lấy được bông hoa thứ nhất thì lại tiếp tục tiến về phía bông thứ hai.

“Lý Phong, ngươi đã có được một bông rồi, lại còn muốn có bông thứ hai à? Quá tham lam!”

“Hoa Thiên Hồn chỉ dùng một bông thôi, bông thứ hai không còn hiệu quả nữa”

Nhìn thấy tính toán của Lý Phong, không ít những tiếng rống tức giận vang lên.

“Ha ha."

Lý Phong nghe vậy thì cười nói: “Chẳng phải chính các ngươi đã nói bảo vật chỉ dành cho những người có thực lực đó sao? Ta là người có thực lực, bảo vật tất nhiên là của ta rồi”

Loại bảo vật trình tự này, bất cứ ai cũng không ngại nhiều.

Không ai biết rằng trên người hắn đã có tới tám hoa Thiên Hồn. Nếu như biết thì nói không chừng tất cả sẽ liên hợp lại đối phó với hẳn.

Vút! Vút! Vút!

Từng đòn công kích không ngừng đánh về phía này, đồng thời đánh lên bông hoa kia. Loại linh dược trân quý này càng lúc càng văng ra ngoài, khoảng cách với Lý Phong cũng càng ngày càng xa.

Bọn họ hiển nhiên lo sợ Lý Phong còn có thủ đoạn gì khác nên chủ yếu đánh lên hoa Thiên Hồn.

“Các vị hỗ trợ ta có được bông hoa Thiên Hồn đó, Hàn Nguyên này chắc chắn sẽ báo đáp!"

Lúc này, Hàn Nguyên nhìn về phía mọi người, trầm giọng nói.

“Được, Hàn Nguyên, chúng ta hỗ trợ cho ngươi!"

“Cho dù chúng ta không chiếm được thì cũng quyết không để cho Lý Phong chiếm được!”

Từng tiếng rống giận dữ vang lên.

Hiển nhiên, đông đảo thế lực đều bất mãn với chuyện lúc trước Lý Phong phong tỏa cung điện để đòi tinh thạch Ma Vực, hiện giờ thấy không còn hi vọng nữa thì tất cả chuẩn bị hỗ trợ Hàn Nguyên.

“Được” Hỏa Thanh Nhi cũng không chút do dự, trực tiếp gật đầu.

Từng đòn công kích ập tới, bông hoa Thiên Hồn kia càng lúc càng tới găn Hàn Nguyên.

“Ha ha, Lý Phong, ngươi khiến nhiều người bất mãn thật.” Lúc này, ở trong lồng giam linh lực, Huyền Long cười lớn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.