Chương trước
Chương sau
“Thực lực yếu?”

Nghe được lời Lý Phong, Thiên Lan thật muốn mắng to một tiếng, ngay cả hai người Trương Viễn ngươi đều có thể nhanh chóng đánh chết, còn có mặt mũi ở trước mặt ta nói mình thực lực yếu?

Nhưng mà lo lắng mình còn chưa có đi vào, anh ta không khỏi mạnh mẽ muốt lời mắng chửi vào trong lòng.

Sắc mặt của Chu Diễm Tự Thần Đan môn, Trương Khản Đao Vực tông âm trầm, nhưng mà cuối cùng vẫn lấy ra thật nhiều Tính thạch Ma Vực.

"Sáu ngàn viên Tính thạch Ma Vực tới tay.”

Lý Phong nhìn Tỉnh thạch Ma Vực bên trong nhẫn không gian, trên mặt tràn đầy vẻ vui sướng.

Hắn nhìn về phía một chỗ cuối cùng, mỉm cười nói: "Hàn Nguyên, Kim Lệ, hiện tại chỉ còn lại Thiên Vu cốc các ngươi. Chỉ còn một phút đồng hồ cuối cùng, tất cả mọi người đều là từ thế giới bên ngoài đến đây, gặp được cơ duyên cũng không dễ dàng, đừng trách ta không để cho các ngươi cơ hội."

Lúc này tâm trạng của hẳn rất sung sướng.

“Lý Phong, ta cảm thấy ngươi không nên để cho người của Thiên Vu cốc tiến vào trong đó” Đúng lúc này, Huyền Long ở bên trong lồng giam linh lực bỗng nhiên mở miệng nói.

“Tuy rằng thực lực của ngươi tiến bộ kinh người nhưng mà so với Hàn Nguyên vẫn còn kém một chút”

Nghe vậy, Lý Phong cũng bất đắc dĩ nói: "Ngươi nghĩ rằng ta muốn cho anh ta tiến vào dãy núi Thiên Khiển à?"

"Hả? Có ý gì?" Nghe vậy, Huyền Long cũng sửng sốt.

Phương diện này còn có ẩn tình gì sao?

Lý Phong thở dài một tiếng, nói: "Chìa khóa tấm bia đá này nhiều nhất chỉ tồn tại nửa giờ, sẽ giống với lúc Vực thắm Ma Vực vừa mới mở cửa ra, đợi qua nửa giờ, tất cả mọi người đều có thể đi vào, hoàn toàn không có hạn chế gì.”

Lúc trước trước khi Vực thẳm Ma Vực mở ra, thiếu chìa khóa của phủ Thần Văn và Thiên Vụ cốc, toàn bộ các thế lực đều không thể tiến vào, nhưng mà ba giờ sau, bất kể thế lực khác có chìa khóa hay không, cũng có thể tiến vào.

Hiện tại dãy núi Thiên Khiển này cũng vậy.

“Chỉ cần đợi nửa giờ sau sẽ đều có thể tiến vào?”

Nghe vậy, Huyền Long sửng sốt, sau đó ông ta lập tức phá lên cười, nói: "Ha ha, Lý Phong ngươi thật âm hiểm! Nếu Ứng Lâm tông và các thế lực khác biết mình chỉ cần chờ nửa giờ nữa là có thể không cần trả cái gì, không biết sắc mặt sẽ như thế nào?”

Vi tiến vào dãy núi Thiên Khiển, Ứng Lâm tông và hai thế lực lớn khác đều trả hơn một ngàn năm trắm viên Tinh thạch Ma Vực.

Hiện tại biết Lý Phong lừa bọn họ, không biết có bị tức đến hộc máu hay không.

"Nói như vậy, cho dù Hàn Nguyên đồng ý giao ra Tinh thạch Ma Vực, nhưng mà ngươi có thể tiến vào dãy núi Thiên Khiển trước, chờ sau khi an toàn lại để cho đám người Hàn Nguyên tiến vào” Huyền Long suy nghĩ một chút nói.

"Không cần” Nghe vậy, Lý Phong liền mỉm cười nói: "Thật ra ta rất muốn giao thủ với Hàn Nguyên này. một lần.”

Trong mắt của hắn lóe lên một tia sáng kỳ dị.

"Còn năm mươi giây.”

Lý Phong dùng ý thức nói chuyện với Huyền Long, lúc này nhìn về phía đám người Hàn Nguyên sắc mặt cực kỳ âm trầm, mỉm cười nói.

"Lý Phong đường ca cũng quá tham lam, trình độ tham lam có chút giống một người.” Lúc này Tần Mộng nhìn Lý Phong không ngừng lột từng viên khỏa Tinh thạch Ma Vực, nhớ tới Mộc Kim gặp được, nhịn không được nói thầm.

"Tiểu Mộng, muội đang nói cái gì?" Bên cạnh, Tần Chỉ Lan hỏi.

"A, không có gì” Tân Mộng lập tức cười hì hì nói, ôm cánh tay Tân Chỉ Lan, ánh mắt cũng nhìn về phía vẻ mặt âm trầm của mấy người Thiên Vu cốc.

Lúc này Hàn Nguyên và Kim Lệ không nói gì, nhưng mà hiển nhiên là bọn họ đang dùng ý thức nói chuyện với nhau.

Cuối cùng, Hàn Nguyên vung tay phải lên, lập tức một chiếc nhẫn không gian bay ra.

"Trong này có 2000 viên Tỉnh thạch Ma Vực!” Hàn Nguyên trầm giọng nói.

“Thiên Vu cốc cũng lựa chọn thỏa hiệp.”

“Không thỏa hiệp thì còn có thể làm gì? Chẳng lẽ thật sự không tiến vào dãy núi Thiên Khiển sao?”

“Trong mọi người ở đây, thực lực của Hàn Nguyên mạnh nhất, nếu không tiến vào, Thiên Vu cốc sẽ tổn thất quá lớn.”

Tất cả mọi người đều đang nhìn.

Lý Phong nắm chặt tay phải, sau khi tiếp nhận nhẫn không gian, hẳn kiểm tra bên trong một chút, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ tươi cười.

Hai ngàn Tinh thạch Ma Vực lại vào tay.

Trên thực tế, có Tiểu Lôi ở đây, hẳn có thể biết được đại khái số lượng Tỉnh thạch Ma Vực trên người mọi người ở đây.

Cho dù đám người Hàn Nguyên của Thiên Vu cốc đến chậm một chút, nhưng mà Tỉnh thạch Ma Vực trên người chừng hơn 2000 viên, vừa vặn có thể cho hai người tiến vào. Hắn biết Hàn Nguyên và Kim Lệ hẳn là sẽ không bỏ qua.

Nếu đã hét giá, hần trực tiếp đòi 2000 viên, cho dù đám người Hàn Nguyên muốn tiến vào, cũng không có cách nào, mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch của hắn.

"Lý Phong, tất cả chúng ta đều đã giao Tỉnh thạch Ma Vực cho ngươi, hiện tại ngươi có thể mở lối vào ra rồi chứ?" Nhìn Hàn Nguyên giao Tinh thạch Ma Vực ra,Thiên Lan Ứng Lâm tông nhìn chằm chằm Lý Phong, trầm giọng nói.

"Đương nhiên có thể” Lý Phong mỉm cười.

Hắn vung tay phải lên, lập tức hư không bên người lần lượt thay đổi.

Vút! Vút! Vút!

Lập tức, từng bóng người nhanh chóng tiến vào trong đó,

"Các ngươi cách ta xa một chút.”

Nhìn những bóng người này, Lý Phong híp mắt lại, sau đó bỗng nhiên nói với đám người Tần Chỉ Lan.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.