Chương trước
Chương sau
“Vương phủ quận Viêm Võ chúng ta lúc trước không ra tay là bởi vì không giữ chân Mộc Kim được. Nhưng bây giờ là mọi người hợp sức lại đối phó với hắn, vậy thì hoàn toàn có khả năng bắt được. Nếu như chúng ta khoanh tay đứng nhìn, vậy thì bọn chúng cướp được quả Ý Cảnh cũng sẽ không chia cho chúng ta đâu”

Nói xong, thân ảnh của anh ta khẽ động, trực tiếp xuất hiện trước mặt Lý Phong: “Tính thêm cả ta vào nữa."

“Chu Hàn, ngươi cũng muốn ra tay à?” Lý Phong nhìn về phía thanh niên lúc trước vẫn luôn khách sáo, cười lạnh.

“Mộc Kim, ta không muốn giết ngươi, ta chỉ muốn quả Ý Cảnh” Chu Hàn nhẹ giọng nói.

Nhìn thấy Chu Hàn gia nhập, khóe miệng Lâm Vụ khẽ nhếch lên.

“Tân Quân huynh, còn nhà họ Tần thì sao?” Lâm 'Vụ lại nhìn về phía đội ngũ nhà họ Tân, trực tiếp hỏi.

Tân Quân bình tĩnh lắc đầu: “Thực lực của ta thấp kém, không tham gia đâu."

Bọn họ không có thiên tài lĩnh ngộ ý cảnh, hơn nữa lúc trước Lý Phong còn cứu Tăn Mộng, quan trọng nhất chính là anh ta vừa mới đột phá đến Đan Nguyên cảnh sơ kỳ, thực lực còn yếu.

“Tổng hợp mọi chuyện lại, Tân Quân không muốn đối phó với Lý Phong.

"Được rồi, vậy ra tay thôi” Kim Liệt Võ cũng không để ý đến chuyện nhà họ Tân không gia nhập.

Anh ta vung tay lên, sau đó có một sinh vật cổ quái xuất hiện. Đây là sinh vật giống như bạch tuộc, cả người đều là những xúc tu, thân thể tản ra khí tức vô. cùng cổ quái.

Sinh vật này đậu lên vai Kim Liệt Võ, anh ta bùng nổ khí thế, thân ảnh khẽ động, đánh về phía Lý Phong.

“Bắt Mộc Kim lại!”

“Cướp lấy quả Ý Cảnh trên người hắn!”

Những người khác cũng nhanh chóng đánh về phía Lý Phong,

“Ra tay cùng lúc à?”

Lý Phong nhìn mấy người đánh về phía mình, khóe miệng lộ ra một tỉa cười lạnh.

Hắn siết chặt trường thương, thắng thắn va chạm với công kích của Kim Liệt Võ.

“Ha ha, Mộc Kim, ngoan ngoãn giao cho ta 30 quả Ý Cảnh trên người ngươi thì ta sẽ lập tức rút lui” Kim Liệt Võ cười lớn nói.

Thực lực của anh ta và Lý Phong tương đương nhau, bây giờ lại có thêm nhiều cường giả Đan Nguyên cảnh cùng ra tay như vậy, Lý Phong chắc chắn không thể nào ngăn cán được.

“Ta đã nói rồi, thực lực của ngươi không đủ!” Lý Phong cười lạnh.

Ầm!

Khí thế trên người hắn đột nhiên tăng vọt, đạt tới một trình độ cực cường đại. Mà uy lực của trường thương trong tay hẳn cũng nhanh chóng tăng lên!

Lý Phong cười lạnh, uy lực của trường thương chợt tăng vọt, trực tiếp đâm tới.

Kim Liệt Võ chịu phải đòn công kích này của Lý Phong thì sắc mặt đột biến

Anh ta chỉ cảm thấy một lưỡng năng lượng khổng lồ ập đến, giống như một ngọn núi đánh thẳng lên người. Kim Liệt Võ không chịu nổi, thân thể bay ngược ra sau.

“Cái gì?”

“Mộc Kim đánh lui được Kim Liệt Võ!"

“Hẳn vẫn còn che giấu thực lực!"

“Sao có thể như thế được?

Nhìn thấy Kim Liệt Võ bị đánh lui, những người khác lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ. Nhất là Lâm Vụ và Chu Hàn, sắc mặt của cả hai đều tái nhợt.

Lúc trước khi Lý Phong chiến đấu với bọn họ, đánh nát trận pháp bao phủ cây Ý Cảnh kia thì thực lực thể hiện ra gần đạt tới Đan Nguyên cảnh hậu kỳ, thực lực mạnh hơn bọn họ một chút

Nhưng mà hiện tại thì thực lực mà Lý Phong thể hiện ra đã hoàn toàn đạt tới Đan Nguyên cảnh hậu kỳ!

'Đến cả Tiên Thiên cảnh trung kỳ còn kém xa Tiên Thiên cảnh hậu kỳ nữa là trình tự Đan Nguyên cảnh!

Xoạt!

Sau khi đánh lui Kim Liệt Võ, Lý Phong xuất hiện bên cạnh Lâm Vụ.

“Nguy rồi!” Lâm Vụ nhìn thấy thế thì vẻ mặt lập. tức biến sắc.

“Bốp!"

Đùi phải của Lý Phong giống như một cây roi dài, hung hăng đập thắng lên ngực Lâm Vụ.

“Mộc Kim!" Lâm Vụ kinh hãi, muốn ngăn cản.

“Ngươi là cái thá gì mà đòi có được quả Ý Cảnh trên người ta chứ?"

Lý Phong châm chọc.

“A!!!"

Sau khi thừa nhận đòn công kích này, Lâm Vụ lập tức kêu thảm một tiếng, sau đó phun ra một ngụm máu, cả người bay ngược ra sau.

Tiếp đó, Lý Phong lại xuất hiện trước mặt Chu Hàn.

Sắc mặt của Chu Hàn không ngừng biến hóa, trong mắt lộ rõ vẻ hối hận.

Nhìn thấy Lý Phong đánh úp về phía mình, anh ta cân chặt răng, cố gắng ngăn cản công kích của Lý Phong. Nhưng anh ta cũng không thể nào chịu nổi, chỉ có thể kêu thảm một tiếng, khóe miệng cũng phun ra một ngụm máu.

“Chu Hàn cai" Quận chúa Thanh Lộ ở phía xa sốt ruột hô.

Vút! Vút! Vút!

Từng đòn công kích đánh úp lại, nhưng đều bị Lý Phong dễ dàng đánh tan.

Tổng cộng bảy vị cường giả Đan Nguyên cảnh hợp lực lại đối phó với Lý Phong, lúc này hoàn toàn thất bại!

“Mộc Kim chết tiệt!”

Trong hư không, một âm thanh rống giận truyền đến, là Kim Liệt Võ đang đánh vẽ phía này.

Sắc mặt anh ta vô cùng âm trầm, thực lực của anh ta như vậy mà lại phải chịu thua thiệt Lý Phong.

“Ha ha, Kim Liệt Võ, tổ hợp của các ngươi chẳng ra làm sao cả”

Nhìn Kim Liệt Võ đánh về phía này, Lý Phong cười lớn. Nhưng hắn cũng không tham chiến mà bay về một hướng khác.

Thực lực hiện tại của hẳn cũng không giết được Kim Liệt Võ, nhất là Kim Liệt Võ có cổ Bản mệnh, hiện tại trong lòng hắn đang có tính toán của mình.

“Hôm nay tới đây thôi, chờ sau này có thời gian lại chiến đấu tiếp!” Lý Phong cười lớn.

“Muốn chạy? Mộc Kim, cho dù thực lực của ngươi cường đại hơn ta một chút, nhưng muốn rời đi không dễ dàng như thế đâu!" Kim Liệt Võ nhìn thấy động tác của Lý Phong thì tức giận nói.

Sinh vật kỳ dị có xúc tua trên vai anh ta lập tức bay ra, những xúc tua này giống như mạng nhện, nhanh chóng dính lấy Lý Phong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.