Chương trước
Chương sau
Sau vài phút, mấy con hung thú không cam tâm gào thét vài tiếng, sau đó thi thể liền rơi xuống từ hư không.

"Cuối cùng giết hết những hung thú này rồi!"

“Có rất nhiều người trong hàng ngũ chúng ta chết trong tay đám hung thú này, bây giờ họ có thể yên nghỉ rồi".

Nhìn thi thể đám hung thú, trong mắt mọi người có mặt đều lộ vẻ thù hận.

Trước đó họ tổn thất nghiêm trọng ở đây.

"Được rồi, hung thú đã bị giết chết, bây giờ bắt đầu công kích trận pháp kia!" Chu Hàn giao phó.

Vù! Vù! Vù! Vù!

Từng công kích đột nhiên đánh về bốn trận nguyên trước đó hiện ra

Chu Hàn một nơi, Lâm Vụ một nơi, Tần Quân còn có nhóm quận chúa Thanh Lộ, Tân Mộng một nơi, cuối cùng Lý Phong một nơi.

"Bịch!"

Cả tấm màng chịu công kích của nhóm người Lý Phong, chấn động dữ dội, đặc biệt là khu vực của Lý Phong, chấn động cực kỳ mãnh liệt

Thế nhưng, sau một vài lần công kích, mặc dù tấm màng đang rung động, nhưng từ đầu đến cuối chưa xuất hiện vết nứt.

“Tiếp tục tấn công!"

Đối với lần này, công kích của mọi người lại không hề dừng lại.

Tiếp tục tấn công mười mấy phút.

Khu vực của Lý Phong, tấm màng cuối cùng xuất hiện một vết nứt nhỏ.

"Răng rắc!" "Răng rắc!"

Sau khi vết nứt xuất hiện, giống như sinh ra hiệu ứng mắt xích, toàn bộ đại trận xuất hiện vết nứt, sau đó cả đại trận sụp đổ ầm ầm.

Sau khi đại trận sụp đổ, một cái cây cao hơn mười mét hoàn toàn hiện ra trước mặt mọi người, trên cây, từng quả treo lơ lửng, hơi tản ra dao động, giống như chứa từng tia huyền ảo giữa trời đất.

Đây là dao động ý cảnh!

"Đại trận bị sụp đổi"

"Đi!"

Thấy đại trận bị đánh vỡ trong nháy mắt, nhóm người Chu Hàn, Lâm Vụ nhanh chóng bay về phía cây Ý Cảnh. Họ nhìn về phía từng quả Ý Cảnh, trong mắt đầy vẻ ước ao.

Không chỉ họ, Lý Phong cũng như vậy.

"Lý Phong, cây Ý Cảnh bình thường mà nói sẽ có ý thức của mình, sau đó ý thức tránh khỏi sự tranh đoạt của mọi người, cho nên ngươi cần cẩn thận"

Giọng nói của Huyền Long vang lên bên tai Lý Phong

"Ý thức của riêng chúng?" Lý Phong thầm nói trong lòng, hẳn không hiểu quá rõ về quả Ý Cảnh, loại bảo vật quý giá này, cơ bản bên ngoài khó nhìn thấy, cho nên hẳn cho dù rất muốn, nhưng cũng sẽ không. đặc biệt đi tìm hiểu bao nhiêu.

"Sao? Không đúng?”

Chính lúc này, giọng nói kinh ngạc của Huyền Long bỗng nhiên truyền đến.

Thế nhưng, lúc giọng nói của ông ta truyền đến, Lý Phong đã gần đến cây Ý Cảnh kia.

"Sao thế?”

Ý thức của hắn hỏi Huyền Long.

Thế nhưng vừa hỏi, lúc này Lý Phong liền cảm nhận cảnh vật trước mặt đột nhiên thay đổi, hẳn lại xuất hiện ở trong một con đường kì lạ, trước con đường còn có từng cửa động.

"Đây là chuyện gì?"

Lý Phong nhìn phía trước, hơi nhíu mày.

Vừa nãy hắn cách cây Ý Cảnh có mấy mét, bỗng nhiên lập tức xuất hiện ở đây.

"Huyễn trận! Lại là Huyễn trận!" Giọng nói ngạc nhiên của Huyền Long lại vang lên.

“Huyễn trận?" Nghe xong, Lý Phong hơi nhíu mày nói: "Huyền Long, trước mặt là ảo giác của ta?"

"Lý Phong, cái gọi là Huyễn trận, trên thực tế. không phải ảo giáo, mà là nửa thật nửa giả. Ví dụ ngươi ở đỉnh núi thấy một toà cung điện, đỉnh núi kia là thật, cung điện có thể là giả"

Huyền Long giải thích, trong mắt ông ta mang vẻ kì lạ nói: "Không ngờ rằng cây Ý cảnh không chỉ có trận pháp bên ngoài phòng ngự, bên trong còn có Huyễn trận bảo vệ!"

"Làm sao phá giải?" Hơi suy tư một lúc, Lý Phong hỏi.

Hãn nhìn về phía trước, mấy cửa động phía trước vô cùng chân thật, hân chạm vào còn có cảm xúc chân thật, không hề giả chút nào.

"Huyễn trận rất khó phá giải, trừ khi là trận pháp. sư. Mà nếu không thể phá giải, sẽ mãi ở trong Huyễn trận, cho đến khi đại nạn đến". Huyền Long lãnh đạm nói.

Cái gì?" Nghe xong, sắc mặt Lý Phong thay đổi Không thể phá giải trận pháp, ở mãi nơi này? Đợi đến hết tuổi thọ?

"Không cần lo lắng, các ngươi từ bên ngoài chuyển dời đến thế giới này, đợi một năm trôi qua, các ngươi sẽ bị sự bài xích của thế giới này, cho dù bị nhốt trong Huyễn trận, cũng có thể bị chuyển dời đi”.

Nhìn thấy khuôn mặt thay đổi của Lý Phong, Huyền Long mim cười nói.

Nghe lời nói của Huyền Long, Lý Phong mới yên tâm trở lại.

"Hơn nữa, trước giờ ta chưa từng thử phá giải Huyễn trận này". Huyền Long lãnh đạm nói

"Ngươi có thể phá giải?”

Lý Phong ngây người, sau đó hỏi: "Ngươi là một trận pháp sư?"

Vừa nãy Huyền Long nói rồi, Trận pháp sư mới có thể phá giải Huyễn trận.

“Trận pháp sư cũng cần thiên phú tương tự, ta không có."

Huyền Long lắc đầu nói: "Nhưng ta không có, không có nghĩa ta không phá giải được, trước đây ta cũng có một khoảng thời gian nghiên cứu Huyễn trận Cấp bậc của Huyễn trận phía trước không cao, ta chắc không có vấn đề".

Ầm!

Linh hồn của ông ta tản ra, dướng như liên tục phóng thích ra xung quanh.

Thiên tài mạnh mẽ nhất đi vào đây cũng ở cấp bậc Đan Nguyên Cảnh, chắc chắn không có cấp bậc Thất Phách cảnh, còn Huyền Long là một cường giả cấp bậc Tam Hồn Cảnh, nơi này ước tính chưa từng có.

"Ngươi đi vào cửa động thứ hai bên trái!" Huyền Long cẩn thận thăm dò, một lúc sau bỗng nhiên nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.