Chương trước
Chương sau
Tu luyện đan nguyên cảnh, là dựa vào việc bảy mươi bảy khiếu huyệt đã bị bản thân đả thông, để tiếp tục đánh sâu vào bảy trăm hai mươi huyệt vị!

Nếu như đạt tới Đan nguyên cảnh đỉnh phong, thì khiếu huyệt toàn thân sẽ được thông suốt, chỉ cần nắm tay một cái thì linh lực sẽ có rất nhiều linh lực tuôn ra từ huyệt vị. Đây là cấp độ cơ thể viên mãn!

Một khi thi triển, thì có thế tưởng tượng thực lực khi đó như thế nào!

Luyện thể cảnh, tiên thiên cảnh, đan nguyên cảnh, tu luyện ba cảnh giới lớn này đều thuộc về phương diện tu luyện thân thể!

Trong vòng hai mươi ngày, dựa vào điểm sáng thần bí, tính thạch ma vực, các thứ..., mà thực lực của Lý Phong đã tiến bộ nhanh chóng, lúc này hắn đã đả thông được bốn mươi huyệt vị!

Lý Phong không thấy có gì đáng kinh ngạc cả, vốn dĩ điểm sáng thần bí có thể làm cho hẳn tu luyện nhanh hơn! Hản tu luyện một ngày còn hơn người khác tu luyện mười mấy ngày.

“Gào!"

Bỗng nhiên một tiếng kêu non nớt vang lên, có một tia sáng bay từ nơi xa vội vàng bay tới, sau đó nó ngừng lại trên vai Lý Phong.

Đó là một con thú nhỏ dài khoảng hai mươi phân, nó dùng cái chân nhỏ của mình bám vào khải giáp của Lý Phong, rồi cọ cọ cổ hắn một cách thân thiết.

“Tiểu Lôi."

Lý Phong mỉm cười nhìn con thú nhỏ này.

Bởi vì nó có thuộc tính Lôi, nên hẳn đã lấy cho nó cái tên này.

Chỉ trong hai mươi ngày ngắn ngủi, từ không có một chút thực lực đạt đến Tiên thiên cảnh trung kỳ, cái tốc độ phát triển này làm người ta phải nổi da gà.

Nhưng Lý Phong có thể chấp nhận được, thực lực của Tiểu Lôi tăng lên là dựa vào số lượng lớn tỉnh thạch Ma vực. Lúc này số tỉnh thạch trên người của Lý Phong chỉ còn chưa đến một nửa!

Nếu ngày trước thiên tài có được trứng Ma vực cũng có thể không ngừng sử dụng tỉnh thạch Ma vực để nuôi dưỡng, thì đoán chừng những con thú này đều có thể càng trưởng thành nhanh hơn.

Trên thực tế, rất khó kiếm tỉnh thạch ma vực, có thể trông vào bộ dáng vui mừng khi tìm được một khối của Tôn Hâm Võ là biết.

"Huyền Long, khoảng cách mà ngươi nói còn bao xa nữa?" Lý Phong thu lại ánh nhìn từ trên người Tiểu Lôi, nhìn về phía nơi xa, hỏi.

"Dựa vào tốc độ hiện tại của ngươi thì đại khái con khoảng ba tháng nữa” Trong lồng giam linh lực, Huyền Long hờ hững nói.

"Lâu như vậy sao?" Lý Phong hơi nhíu mày.

Nghe vậy, Huyền Long thờ ơ nói: "Dù sao mục đích của người ở Vực thẳm Ma vực này cũng không phải tìm kiếm cơ duyên, bây giờ có đường tắt chẳng phải tốt hơn sao?"

"Hơn nữa, gần nơi ấy từng xuất hiện hoa Thiên hồn, mục đích lần của hẳn chủ yếu là hoa Thiên hồn! oi như không đi về nơi có cơ duyên kia, thì vì hoa Thiên hồn cũng phải đến đó một chuyến!"

Dựa vào tốc độ tu luyện của Lý Phong, cho dù không dựa vào tài nguyên nào khác, cũng đều có thể trưởng thành được đến Đan nguyên cảnh đỉnh phong, chỉ là không biết mất bao lâu mà thôi.

Mà thứ duy nhất Lý Phong không xác định được. đó là đột phá đến thất phách cảnh.

Biết bao nhiêu thiên tài bị giữ chân lại đan nguyên cảnh đỉnh phong, cho dù sau này có thể đột phá, thì cũng phải tiêu tốn rất nhiều thời gian.

Thiên phú của Lý Phong rất mạnh, nhưng cũng có thể phải dừng lại một năm hoặc thậm chí là vài năm, là chuyện rất bình thường.

Từ khi thành lập đế quốc Thiên Vũ đến nay, chưa có một vị thiên tài nào vừa đạt được Đan nguyên cảnh đỉnh phong đã có thể vượt bình cảnh ngay lập tức.

Mà khi có được hoa Thiên Hồn, thì chỉ cần Lý Phong đạt tới được đan nguyên cảnh đỉnh phong, sẽ không cần phải tốn thời gian dừng lại ở bình cảnh!

Đột phá càng sớm, thì con đường tu luyện của Lý Phong càng thêm thuận lợi.

"Hoa thiên hồn” Nghe được Huyền Long nói, trong, mắt Lý Phong hiện lên vẻ khát vọng.

Hắn đã muốn có loại bảo vật này từ rất lâu rồi.

"Đi thôi!"

Thân ánh hắn lóe lên, vội vàng bay vẽ nơi xa.

Lý Phong bay nhanh trong hư không, đồng thời hẳn cũng phát ra lĩnh vực của mình để kiểm tra tình hình xung quanh

Không một ai biết cơ duyên ở Vực thắm Ma vực nằm ở đâu, chỉ có thể trông chờ vào vận may của mình để tìm kiếm.

"Hửm?"

Khi bay đến một chỗ, Lý Phong bỗng nhiên nhìn về một nơi xa.

"Gào!"

Bên dưới chân trời u ám, thỉnh thoảng có tiếng găm thét của sinh vật ở Vực thầm Ma vực vang lên, mà giờ đây ở nơi này lại có gần hai mươi người, trông họ vô cùng chật vật nhếch nhác.

Trong hai mươi người này, có một cô gái trông rất xinh đẹp.

Trên người cô ta mặc một chiếc áo giáp màu xanh lam, dáng người yêu kiều xinh đẹp, hơn nữa khuôn mặt cô ta lại càng xinh đẹp vô cùng, mặc dù rong đám người này vẫn còn ba cô gái khác cũng rất xinh đẹp, nhưng nếu so sánh với nhau, thì lại chẳng đáng so với cô gái này.

“Thanh Lộ, bây giờ bốn con sinh vật Vực thẳm Ma vực này đã bao vây chúng ta lại rồi, chỉ cần chúng ta đi ra phạm vi tương ứng, thì ngay lập tức lũ sinh vật này sẽ phát động tấn công với chúng ta!"

Một người thanh niên có dáng người khôi ngô trầm giọng nói, hơi thở trên người anh ta lúc mạnh lúc yếu, có vẻ như đang bị thương rất nặng

Nhìn khuôn mặt cô gái kia rất là quen thuộc, đúng là quận chúa Thanh Lộ.

Lúc này quận chúa Thanh Lộ khế cau mày, nhìn về phía nơi xa, nói: "Ta đã phát tín hiệu cầu viện rồi, chúng ta chỉ có thể chờ và để ý xem có ai đi ngang qua hay không mà thôi”

Ngoại trừ Vương phủ quận Võ Vương, còn có hai thế lực nối bật khác, sắc mặt của bọn họ lúc này cũng cực kỳ khó coi.

Một cô gái mặc áo giáp màu xanh đang ngồi dưới đất từ từ khôi phục lại khí lực, có thế thấy ở chỗ cổ của cô có một vết thương.

Ở miệng vết thương còn đang tản ra từng luồng khí màu đen, hắn nhiên là đã bi trúng độc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.