Chương trước
Chương sau
"Két!"

Sau khi dao động một lúc, toàn bộ cánh cửa truyền đến tiếng vang vô củng nặng nề, sau đó cánh cửa lớn màu đen được mở ra.

Một cánh cổng sương mù xuất hiện ở trước mặt mọi người.

"Vực thắm Ma Vực mở ra!" Nhìn thấy cánh cửa bị mở ra, trong mắt mọi người đều lộ ra vẻ chờ mong.

Toàn bộ cánh cổng là một mảnh sương mù, dường như nối liền với một thế giới khác,

Lần đầu tiên cánh cửa Vực thầm Ma Vực xuất hiện, phải tập hợp đủ toàn bộ chìa khóa mới có thể mở ra.

Nếu không tập hợp đủ, ba giờ sau, cho dù chỉ có một chiếc chìa khóa, thì vẫn có thể tiến vào.

"Chu Liệt, ngươi mang theo người của Học viện Thiên Vũ chúng ta, nếu gặp được cơ duyên nhưng mà không có nắm chắc, thì trực tiếp nhường lại, cần phải đặt sự an toàn tính mạng của mình lên hàng đầu!”

"Hâm Võ, lần này Huyền Đạo môn chúng ta do ngươi chỉ huy”

“Mộng Tuyết, lần này mục tiêu Kiếm tông chúng ta tiến vào trong đó đã xác định, các ngươi cần phải hoàn thành mục tiêu!"

Lúc này người của ba thế lực Học viện Thiên Vũ, Huyền Đạo môn, Kiếm tông đều đang dặn dò của người của thế lực mình.

“Vào đi thôi."

Huyền Mạc lại dặn dò Lý Phong vài câu, sau đó đội ngũ chín người của phủ Thăn văn nhanh chóng bay ra, sau khi tiếp xúc đến cánh cổng, nháy mắt bóng, dáng liền biến mất không thấy.

Ngay sau đó, đám người Học viện Thiên Vũ, Huyền Đạo môn cũng đều như thế.

Không đến vài giây, toàn bộ bốn mươi người của bốn phương thế lực đều biến mất

Ông...

Cánh cổng màu đen thật lớn dao động một chút, sau một phút đồng hồ, liền chậm rãi đóng lại, cuối cùng biến mất không thấy.

Xung quanh khôi phục bình thường, dường như chưa từng xảy ra chuyện gì cả.

"Vực thắm Ma Vực sẽ mở ra trong một năm, sau một năm, người ở bên trong mới có thể trở ra” hờ đi.”

"Không biết một năm sau những tiểu tử kia có thể đạt tới tình trạng gì?”

Người của rất nhiều thế lực nhìn về phía hư không đã khôi phục bình thường, trong lòng yên lặng chờ mong.

Tiến vào cánh cổng đầy sương mù kia, Lý Phong chỉ cảm thấy trước mắt mình tối sâm, thân thể giống như là bị thuấn di, sau đó xuất hiện ở một chỗ.

Đây là một thế giới hơi có vẻ u ám, không có mặt trời, không có ánh trăng.

Hư không bị mây đen bao phủ, giống như là cảnh tượng ở thế giới bên ngoài khi bão táp tiến đến vậy, không chỉ thế, ngoài ra những mây đen ở trong hư không này còn xoay tròn, dường như hình thành từng vồng xoáy.

Nhìn thoáng qua, xung quanh là một mảnh rừng rậm thật lớn, mỗi một gốc cây đều cao hơn một ngàn mét!

Bên dưới cây cối, khắp nơi là thảm thực vật, những thám thực vật này nhìn qua cũng cao hơn rất nhiều so với thế giới bên ngoài, thậm chí giống như là một gốc nhỏ.

Trên rất nhiều cây cối đều mọc đầy gai nhọn, lóe lên ánh sáng giống như kim loại, làm cho người ta không rét mà run.

Một trận gió thổi qua, cũng xen lẫn một lưỡng hàn ý lành lạnh, không có một chút độ ấm. Trên một số.

thảm thực vật còn có sương giá, phía trên còn có gi nước nhỏ xuống.

"Grào!"

Ở chân trời phía xa, dường như có mãnh thú rống lên một tiếng, trong không khí còn có một mùi máu tanh nhàn nhạt.

U ám, lạnh như bằng, dường như bao trùm khắp trời đất.

Đây là một thế giới hoàn toàn khác với thế giới bên ngoài!

“Lý Phong, nghe đồn Vực thẳm Ma Vực là một thế giới vô cùng cổ xưa, không biết đã tồn tại bao nhiêu năm, cánh cổng kia giống như là một tòa Truyền tống trận, đưa chúng ta đến nơi này”

Đang lúc Lý Phong nhìn xung quanh, giọng nói của Tân Chỉ Lan bỗng nhiên vang lên xung quanh.

Ở bên cạnh Tần Chỉ Lan, còn có sáu vị đệ tử nòng cốt Vương Tuấn, Khâu Hãng, Triệu Thiên Húc, Văn Thiến, Khôi Nham, Ngô Hạo, ngoài ra còn có Linh Hân.

Đây là chín người của phủ Thần văn tiến vào Vực thẩm Ma Vực.

Lý Phong gật đầu, lúc trước Huyền Mạc cũng đưa cho hắn các loại tin tức về Vực thắm Ma Vực, hắn cũng hiểu rất rõ về Vực thẳm Ma Vực này.

Vận chuyển công pháp, một tỉa linh lực trần vào trong cơ thể, Lý Phong cảm thấy dường như thân thể mình đang được chậm rãi rèn luyện.

Bàn về hiệu quả tu luyện, thế giới Vực thẳm Ma Vực này ít nhất gấp đôi so với bên ngoài! Hơn nữa bên trong ẩn chứa các loại cơ duyên, có vài cơ duyên ở bên ngoài hoàn toàn không thể gặp được!

"Dựa theo bản đồ Vực thắm Ma Vực biểu hiện, nơi này hắn là rừng rậm Ma Quỷ”

Cách đó không xa, bỗng nhiên vang lên một giọng nói.

Đám người Học viện Thiên Vũ đã đi tới, cầm đầu là Chu Liệt mở miệng nói.

Trong tay của anh ta còn cầm một tấm bản đồ, ở phía sau Chu Liệt, Phùng Nguyên Kiệt, Chu Dao cũng ở đây.

Lúc này ánh mắt Chu Dao nhìn Lý Phong đầy phức tạp.

Thanh niên mà lúc trước cô ta nhìn xuống, hiện tại lại trở thành thiên tài chói mắt nhất bên trong phủ Thần văn! Đến giờ cô ta vẫn còn nhớ rõ tình cảnh Lý Phong thắp sáng khu vực màu tím bia Thiên Phú, ngay cả cường giả cấp bậc Tam Hồn cảnh của Học viện Thiên Vũ bọn họ cũng đều bị kinh động.

Trên thực tế, lúc trước khi cô ta đi đến quận Hoang Lâm, biểu hiện lạnh nhạt, trong lòng quả thật không đế Lý Phong vào mắt.

Ở trong mắt cô ta, Lý Phong sẽ vẫn ở vào cảnh giới Luyện Thể, vài chục năm sau sẽ hết tuổi thọ rồi chết đi, mà cô ta tiến vào Học viện Thiên Vũ, sẽ đột phá đến Tiên Thiên cảnh, lại có hi vọng đột phá đến Đan Nguyên cảnh.

Cô ta và Lý Phong chính là người của hai thế giới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.