Chương trước
Chương sau
"Trở về!"

Trong lòng khiếp sợ, Lý Phong nắm chặt tay phải, dưới sự khống chế của hẳn, thanh phi đao kia hơi hơi tạm dừng, sau đó nhanh chóng xoay lại, một lần nữa trở về trong tay hắn

"Ý cảnh? Vậy mà là ý cảnh?" Cảm nhận được dao động trên thanh phi đao của Lý Phong, lúc này ở bên trong lồng giam linh lực, trong mắt Huyền Long lập tức lộ ra một tỉa khiếp sợ, dường như bị Lý Phong làm cho kinh sợ.

"Ý cảnh?" Lý Phong khẽ nhíu mày, hẳn chưa từng nghe nói đến cái này.

“Tiểu tử, ngộ tính của ngươi quá mạnh, quả Toái Hồn không chỉ tăng thực lực của ngươi lên một mảng lớn, mà thậm chí giúp ngươi trực tiếp lĩnh ngộ một tia ý cảnh!" Huyền Long trăm giọng nói.

"Ý cảnh là cái gì?" Lý Phong trực tiếp hỏi.

Hắn đã nghiên cứu rất nhiều sách, nhưng mà cũng không hiểu biết lắm về nó.

Huyền Long suy nghĩ một chút, giải thích: "Cái gọi là ý cảnh, ngươi có thể xem nó như là một tia huyền áo trong trời đất, giống như là Thần văn sư vậy, chỉ khi có được thiên phú Thần văn sư mới có thể nhìn thấy được một trăm lẻ tám đồ án cơ sở kia, mà ý cảnh này cũng vậy, chỉ có một bộ phận cực nhỏ nhân tài có thể lĩnh ngộ được một tia, người có thể chân chính chạm đến ý cảnh cực nhỏ, thậm chí còn ít hơn so với Thần văn sư!”

"Mà lĩnh ngộ ý cảnh, cộng với sự thêm vào của ý cảnh, thực lực của bản thân sẽ trực tiếp bạo tăng!”

Ông ta nhìn Lý Phong, bỗng nhiên nói: 'Lúc ở dãy núi Vân Vụ, tiểu tử quân Hắc U có được Lệnh bài Huyết Võ kia lĩnh ngộ được một tia ý cảnh, cho nên cảnh giới của cậu ta ở vào Tiên Thiên cảnh, nhưng mà thực lực lại đủ để địch lại cường giả Đan Nguyên cảnh!"

"Thì ra là thế” Nghe được Huyền Long nói, Lý Phong gật gật đầu.

Lệnh bài Huyết Võ trong quân Hắc U đối ứng với cường giả cấp bậc Đan Nguyên cảnh, nhưng mà Tôn Hâm Võ kia chỉ ở Tiên Thiên cảnh đã chiếm được, thì ra nguyên nhân là do lĩnh ngộ ý cảnh.

"Tiểu tử ngươi bình tĩnh như vậy, còn không biết mình chiếm được bao nhiêu lợi ích từ quả Toái Hồn đâu”

Huyền Long nhìn về phía Lý Phong, nhịn không được nói: "Nắm giữ ý cảnh, chỉ cần không gặp phải thiên tài cũng nắm giữ ý cảnh khác, thì chính là hoàn toàn vô địch trong cùng cấp bậc! Mà ý cảnh này còn có thể tiếp tục hiểu sâu thêm, sẽ không ngừng tăng phúc thực lực lên.

Ông ta cũng nhịn không được mà ghen tị với vận may của Lý Phong.

Lúc ông ta lĩnh ngộ ý cảnh là ở Đan Nguyên cảnh, hơn nữa tuổi đã gần ba mươi.

Càng trẻ tuổi, càng có lợi đối với lĩnh ngộ ý cảnh sau này.

"Ta đây đa tạ quả Toái Hồn của ngươi” Nghe vậy, Lý Phong lạnh nhạt cười nói.

"Muốn cảm tạ ta thì mau thả ta ra ngoài." Huyền Long lập tức nói.

Nghe được lời của ông ta, Lý Phong liền trực tiếp làm lơ ông ta.

Hắn thử thi triển ý cảnh một hồi, lại bắt đầu nghiên cứu đồ văn trên bia Thiên Phú.

“Hả?"

Lúc này, dường như tấm mảng mỏng ngăn cản hắn tra xét đồ văn trên bia Thiên Phú mất đi một chút, hẳn cảm ứng được một luồng dao động kỳ diệu, trong lúc nhất thời, trong lòng Lý Phong thế mà xuất hiện một tia cảm ngộ, mà một tia cảm ngộ này thế mà khiến cho hắn bỗng nhiên chạm đến được sự tồn tại của chiếc “Chìa khóa” của đồ văn trên bia Thiên Phú kia!

Giống như là vẫn luôn không hiểu được một định lý rất khó, nhưng mà trong nháy mắt lại bỗng nhiên hiểu ra một chút.

Chỉ căn hiểu ra, kế tiếp tiếp tục nghiên cứu thì nhất định là làm ít công to!

“Tiểu Phong!"

Đúng lúc này, bỗng nhiên bên ngoài vang lên một giọng nói.

Nghe được giọng nói này, Lý Phong nhanh chóng đi ra ngoài.

Cách đó không xa Lý Thiên Dương đã đi tới, ông. nhìn về phía Lý Phong, đang muốn nói cái gì, bỗng nhiên ông cảm nhận được một tia dao động trên người Lý Phong, ánh mắt sáng lên.

Ông vội vàng đi lên trước, vui vẻ nói:"Tiểu Phong vết thương của con đã khôi phục?”

Ông nhanh chóng kiểm tra tình trạng của Lý Phong một chút, lúc này linh lực trong cơ thế Lý Phong cuồn cuộn như biển, không còn cảm giác suy yếu như lúc trước, ông cũng hoàn toàn không đoán ra được thực lực bây giờ của Lý Phong.

"Vâng, đã khôi phục." Lý Phong cười gật gật đầu.

"Thật tốt quá”. Cop q𝐮a cop lại, t𝙧ở lại t𝙧ang chính ⩵ t𝙧ùm t𝙧𝐮yện.Ⅴ𝘕 ⩵

Trong mắt Lý Thiên Dương có vẻ vui sướng, lúc trước ông còn lo lằng cho vết thương của Lý Phong, cho rằng cho dù Lý Phong nói có thể khôi phục, thì đoán chừng cũng cần thời gian nhất định.

"Cha, hiện tại tình hình thế nào?” Lý Phong nhìn Lý Thiên Dương, dò hỏi.

Vừa rồi hắn vẫn luôn khôi phục thực lực, còn chưa biết tình hình bên ngoài.

"Tình hình không được tốt lắm.”

Nghe được lời của Lý Phong, nụ cười trên mặt Lý Thiên Dương rõ ràng giảm đi một chút.

"Hiện tại nhà họ Triệu và nhà họ Trịnh trực tiếp ra tay, không hề kiêng kị, đã dần chiếm cứ năm Dược Viên của nhà họ Lý chúng a!”

"Năm Dược Viên?"

Nghe vậy, sắc mặt Lý Phong lập tức trở nên âm trầm.

Năm Dược Viên kia là gốc rể của nhà họ Lý, là trụ cột phát triển của nhà họ Lý, đây là thế giới tu luyện, mà trên con đường tu luyện, tài nguyên chính là thứ quan trọng nhất!

Không có tài nguyên, cho dù thiên phú cường đại tới đâu, thì tốc độ tiến bộ cũng sẽ vô cùng chậm chạp.

Hiện tại nhà họ Triệu và nhà họ Trịnh ra tay không kiêng nể gì, nhà họ Lý bởi vì kiêng kị Đan Nguyên cảnh của gia tộc bọn họ, cho nên tất cả cường giả đều trở về đình viện nhà họ Lý, năm Dược Viên kia không có cường giả trấn thủ, cho nên bị nhà họ Triệu, nhà họ Trịnh trực tiếp chiếm lấy.

Có thể nghĩ đến, trong quá trình chiếm lấy này, nhà họ Lý nhất định là có thương vong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.