Chương trước
Chương sau
“Tiểu Phong, con sao vậy?” Lý Thiên Dương nhìn Lý Phong, nôn nóng dò hỏi: “Khí tức trên người con sao lại yếu như vậy?”

Lúc trước khi con trai của ông đến phủ Thần Văn là một cường giả Tiên Thiên cảnh, khí tức trong người vô cùng nồng hậu, thậm chí không hề kém ông.

“Lý Phong ở trong phủ Thần Văn chúng ta xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, vòng xoáy linh lực trong người bị phá hủy, hơn nữa khó mà khôi phục lại được”

Lý Phong không nói gì, Đường Trung Nguyên ở bên cạnh lại thở dài một hơi.

“Cái gì?”

“Vòng xoáy linh lực trong người Tiểu Phong bị phá hủy?”

“Sao lại như vậy?”

Lúc này mọi người trong nhà họ Lý cũng biết tin tức, sắc mặt đều thay đổi.

Lý Phong không nói gì mà trực tiếp nhìn về phía Đường Trung Nguyên nói: "Phiền Đường trưởng lão đưa ta về rồi”

Đường Trung Nguyên trầm mặc một lát rồi gật đầu nói: "Vậy ta về trước, nếu ngươi có việc gì thì có thể trực tiếp bóp vỡ lệnh bài, ta sẽ đến với tốc độ nhanh nhất."

Lúc trước mấy trưởng lão của phủ Thần Văn đã thương nghị, để ông ta lập tức đưa Lý Phong về quận Hoang Lâm, và cũng không căn ở lại quận Hoang Lâm.

Nói thêm mấy câu, Đường Trung Nguyên ngồi thuyền nhỏ, nhanh chóng rời khỏi nơi này.

"Tiểu Phong, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Lúc này trên mặt Lý Thiên Dương đầy sự lo lắng, hoàn toàn không biết con mình đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì.

Vừa rồi Đường Trung Nguyên nói thương thế của Lý Phong khó mà khôi phục lại được, Đường Trung Nguyên là một cường giả Thất Phách cảnh, thực lực khủng bố đến mức nào chứ? Ông ta đã nói khó mà khôi phục được vậy thì Lý Phong muốn khôi phục như trước là điều gần như không thể.

“Cha, con không sao” Lý Phong lắc đầu nói: “Thương thế của con con hiểu rõ, tạm thời không phải lo lắng. Không bao lâu nữa con có thể khôi phục lại hoàn toàn”

“Thật sao?”

Nhìn biểu cảm nghiêm túc của Lý Phong, Lý Thiên Dương vẫn không nhịn được hỏi.

Lý Phong nghiêm túc gật đầu.

Nhìn bộ dàng thề thốt của Lý Phong, trong lòng Lý Thiên Dương khế thở phào một hơi, ông rất hiểu con trai mình, nếu Lý Phong đa nói như vậy thì nhất định đã nằm chắc.

“Cha, bây giờ tình hình trong gia tộc như thế nào rồi?" nhìn cha của mình, Lý Phong vội vàng hỏi.

Bây giờ tình hình nhà họ Lý như thế nào, hắn căn bản không rõ.

Nghe Lý Phong hỏi, Lý Thiên Dương lại trầm mặc, trên mặt lộ ra một tỉa bi thương.

Một lúc sau mới nói: "Lão tổ sau khi con rời đi đến phú Thần Văn thì liền rời khỏi gia tộc đến rừng Hãc Vụ, ở trong rừng Häc Vụ thì trừ lão tổ con thì còn cả một vài cường giả Tiên Thiên cảnh nữa, trong đó có "Triệu Hành Tiên Thiên cảnh nhà họ Triệu”

“Triệu Hành?”

Nghe vậy, sắc mặt Lý Phong hơi đổi.

Nhà họ Triệu có hai Đan Nguyên cảnh, nhưng bởi vì kiêng kỵ Lý Hữu Huyền, lo lắng Lý Hữu Huyền bỗng nhiên ra tay với bọn họ vì vậy đều là một người ở trong gia tộc, một người ở bên ngoài, phòng ngừa Lý Hữu Huyền giết chết toàn bộ.

Hai Đan Nguyên cảnh, một người là Triệu Nguyên, một người khác là Triệu Hành, thực lực của ông ta là Tiên Thiên cảnh hậu kỳ.

“Mà tin tức của lão tổ cũng là do đám người Triệu Hành truyền về, lão tổ ở trong rừng Hắc Vị sẵn bắt yêu thú, nhưng lại khiến yêu thú Thất Phách cảnh ra tay, nên lão tổ bị trực tiếp bắt đi”

Lý Thiên Dương trần giọng nói.

“Thất Phách cảnh?”

Nghe vậy, sắc mặt Lý Phong hơi đổi.

Bị yêu thú Thất Phách cảnh bắt đi, Lý Hữu Huyền tấy nhiên không có khả năng sống sót.

“Cha, tin tức này liệu có phải do Triệu Hành cố ý nói như vậy không?” trầm mặc một lát, Lý Phong bỗng nhiên hỏi.

“Không phải” Lý Thiên Dương lắc đầu nói: “Không chỉ Triệu Hành, còn có những Tiên Thiên cảnh khác cũng truyền về tin tức, bọn họ đều nhìn thấy lão tổ bị bắt đi, bọn ta cũng đã xác nhận, tin tức không thể nào. sai được. hơn nữa bây giờ Triệu hành đã quay trở lại nhà họ Triệu, lúc trước bởi vì con ở phủ Thần Văn nên nhà họ Triệu mới không dám ra tay, nhưng mấy tiếng sau lại bỗng nhiên liên hợp với nhà họ Trịnh, ra tay với nhà họ Lý chúng ta không kiêng dè chút nào.

Sắc mặt ông vô cùng khó coi nói: "Chỉ trong khoảng thời gian ngắn toàn bộ sáu Tiên Thiên cảnh của nhà họ Lý chúng ta đều đã chết, bao gồm tứ trưởng lão, lục trưởng lão, thất trưởng lão,..."

“Cái gì? Nhà họ Triệu và nhà họ Trịnh ra tay? Sáu trưởng lão chết?” nghe cha minh nói như vậy, sắc mặt Lý Phong rất khó coi.

Lúc trước hẳn thu được tin tức, mặc dù trong lòng đau khổ nhưng không lo lắng nhà họ Triệu ra tay với nhà họ Lý.

Dù sao hắn ở trong phủ Thần văn, nhà họ Triệu ở trước mặt phủ Thần Văn chỉ giống như sâu kiến, không có chút lực ngăn cản nào. Bọn họ không dám làm như vậy.

“Mấy tiếng trước, không phải là lúc chuyện mình bị phủ Thần Văn phế bỏ bị truyền ra ngoài sao.”

Lúc này trong lòng hẳn có rất nhiều suy nghĩ.

“Phủ Thần Văn cách quận Hoang Lâm vô cùng xa, vậy nhà họ Triệu và nhà họ Trịnh sao lại biết tin tức nhanh như vậy?"

Lúc trước dù Lý Hữu Huyền chết, nhà họ Triệu không dám xuất thủ, nhưng mấy tiếng sau lại bỗng nhiên không kiêng kỵ gì cả, rõ ràng là biết chuyện của hắn.

Bây giờ xem ra nhà họ Lý hoàn toàn không biết gì cả.

Sắc mặt Lý Phong âm trầm, hình như sau lưng nhà họ Triệu, nhà họ Trịnh vẫn luôn có người, người này ẩn trong bóng tối, thông báo tin tức của hắn cho các thế lực nhà họ Triệu, mà hẳn lại không biết người này là ai.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.