Chương trước
Chương sau
“Thế giới này rất lớn, cho dù là ta năm đó, những nơi có thể đi qua đều là một phần không đáng kể của thế giới này". Huyền Long lắc đầu nói: "Sau này ngươi trưởng thành có thể đi nhiều xem thế nào, sẽ không để người thất vọng”

“Lý Phong!"

Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên.

Ánh mắt Lý Phong nhìn qua, thế mà nơi hẳn đi xuống có một thanh niên, dáng vẻ của thanh niên này gầy gò, nhìn về Lý Phong, trên mặt nở nụ cười nói.

“Trương Hàn” Nhìn thấy người tới, Lý Phong cũng mỉm cười.

Đây là người hẳn quen biết khi vừa mới vào phủ Thần Văn, hơn nữa Trương Hàn nói cho hẳn nghe chuyện của Vương Tuấn và Vương Nguyên, không thì chấp sự Cổ Lan đến đối phó hân, không chừng hắn vẫn không biết xảy ra chuyện gì.

"Ha ha, Lý Phong, ngươi cũng đến đây sao?" Trương Hàn nhìn thấy Lý Phong, cười lớn nói, nhưng sâu dưới đáy mắt lại có vẻ kì lạ.

"Xem ra đi vào trong Linh Huyết dược trì tu luyện, thực lực của ngươi tiến bộ rất nhiều".

Lý Phong lắc đầu nói: "Bây giờ ta sắp đến cực hạn rồi, cũng không đi xuống được bao nhiêu nữa”.

Vị trí hiện tại mà nói quả thực có uy hiếp rất lớn với hẳn.

"Ha ha, nơi đây đã là cực hạn của ta rồi. Bàn về thực lực, Lý Phong ngươi còn mạnh hơn ta rất nhiều”.

Trương Hàn mim cười, ánh mắt của anh ta hơi đảo, bỗng nhiên nói: "Lý Phong, ta nói cho ngươi một cách, có thể chịu được nhiều cương phong”.

“Chịu được nhiều cương phong?” Nghe xong Lý Phong sững sờ, hẳn thật sự không biết là cách gì, trên thư tịch của phủ Thần Văn cũng không có ghi chép.

"Lý Phong ngươi xem".

Trương Hàn mim cười, đi lên một bước, dường như đang nhìn về phía cương phong nơi sâu phía dưới.

Lý Phong cũng lên trước một bước, ánh mắt nhìn qua.

"Bịch!"

Chính lúc này, bỗng nhiên trên mặt Trương Hàn lộ vẻ vô cùng dữ tợn, cánh tay của anh ta trong nháy mắt lại biến hóa, trực tiếp duỗi dài một đoạn, giống như xúc tu, trên đó còn có rất nhiều huyết dịch điên cuồng tràn ra.

Trong nháy mắt, dao động khí thế trên người Trương Hàn dường như đạt đến cực điểm.

Bạo phát trong phút chốc, cánh tay biến hóa của Trương Hàn giống như một trường tiên quất ra, phẳng phất xen lẫn sấm vang chớp giật, hung hăng quất vào người Lý Phong.

Đột nhiên, cơ thể Lý Phong bị quất trực tiếp bay về cương phong ở khu vực chính giữa.

Lý Phong chỉ cảm thấy một lưỡng sức mạnh vô cùng khủng khiếp đi vào trong người hẳn, hẳn hoàn toàn chịu không được.

"Khải giáp Huyết Nguyên!”

Nhưng hẳn phản ứng cũng cực kì nhanh nhẹn, rên cơ thể mơ hồ hiện ra một tấm màng màu đỏ máu.

Khải giáp Huyết Nguyên, đây là binh khí cấp bậc Linh Huyễn tứ phẩm Lý Hữu Huyền ban cho hẳn, là cường giả cấp bậc Thất Phách cảnh sử dụng.

Thực lực của hắn lúc ở Tiên Thiên Cảnh trung kỳ thôi động, chắc chắn không có Tiên Thiên Cảnh nào có thể làm hẳn bị thương.

Mà thực lực bây giờ của hẳn đạt đến Tiên Thiên Cảnh hậu kỳ, thực lực càng mạnh, lực phòng ngự đương nhiên càng mạnh hơn.

Trương Hàn!

Lúc thân thể của hắn bay ngược ra sau ánh mắt nhìn về phía Trương Hàn mang khuôn mặt trở nên rất dữ tợn, trên mặt đầy vẻ u ám.

Trương Hàn lại không có dấu hiệu nào ra tay với hắn.

"Lý Phong, chết đi!"

Trên mặt Trương Hàn đầy vẻ dữ tợn: "Vốn dĩ mục tiêu của ta là nhóm Tần Chỉ Lan và Vương Tuấn, không ngờ rằng tiềm lực của ngươi lại đạt đến trình độ này, nếu đã như vậy, chỉ có thể giết ngươi, vừa hay ngươi đến vách đá Cụ Phong này”

Trong mắt Trương Hàn lóe lên tia sáng vô cùng khát máu, tay phải anh ta vung lên.

Xoạt!

Bàn tay của anh ta xuất hiện một quả cầu sắt.

Lúc Lý Phong Bay ngược ra sau, quả cầu sắt này dùng tốc độ đang sợ đánh ra, trong nháy mắt đến trên định đầu Lý Phong.

"Ầm!"

Âm thanh vô cùng chói tay vang lên, toàn bộ vách đá Cụ Phong dường như đều chấn động, hư không liên tục rung động.

Mà cương phong khủng khiếp kia cũng đột nhiên biến mất dưới tiếng nổ mạnh dọa người này.

Lúc này Lý Phong hoàn toàn chịu dao động của vụ nổ, cả người dưới dao động vụ nổ, giống như diều đứt dây, rơi thắng xuống dưới.

Mà cương phong lại nhanh chóng khép lại, bao phủ toàn bộ khu vực, đến dao động vụ nổ cũng biến mất, giống như vừa nấy chưa xảy ra chuyện gì.

"Cái gì?"

"Cơ thế Lý Phong rơi xuống vực thắm của vách đá Cụ Phong rồi?"

"Là Trương Hàn ra tay?"

Lúc này bên trên có người vẫn chú ý đến phía của Lý Phong, dưới tầm mắt của họ, Trương Hàn lại đột nhiên ra tay, đánh bay Lý Phong đến nơi chính giữa của vách đá, sau đó một quả cầu sắt nổ tung xuất hiện, trực tiếp nổ Lý Phong rơi xuống vực thẩm của sườn đồi.

Toàn bộ quá trình ra tay rất ngắn, thậm chí chưa đến một giây, sau đó thân thể Lý Phong liền bị cương phong khủng khiếp nuốt chửng.

"Lý Phong chết rồi?"

"Khu vực chính giữa cương phong khủng khiếp. nhất, mà vừa nãy nhìn thấy tình hình vừa rồi, Lý Phong ít nhất rơi xuống nơi ba trăm mét. Nơi đó cho dù Đan Nguyên Cảnh cũng không sống được”.

"Nhanh, mau đi bẩm báo trưởng lão”

Trên mặt một số người đây vẻ khó tin, bây giờ Lý Phong nổi bật nhất trong phủ Thăn Văn lại đột nhiên bị

đánh lén, rơi xuống vực sâu vạn trượng, thậm chí có thể bị chết

Họ hoàn toàn có thể tưởng tượng được cơn giận dữ của nhóm trưởng lão.

Xoạt!

Sau khi đánh Lý Phong vào vực sâu vạn trượng, vẻ dữ tợn trên mặt Trương Hàn liền lập tức cứng lại, ở nơi cánh tay anh ta vừa thay đổi, một tia sáng nhanh chóng đánh ra, bay về nơi xa.

....

"Ầm!"

Âm thanh vô cùng chói tai vang lên, lượn quanh Vân Vụ, thậm chí không nhìn rõ xung quanh là cái gì.

Lúc này Lý Phong đang đứng trên vách đá bằng phẳng nhô ra, trên mặt đầy vẻ u ám.

Chính lúc này trên mặt hắn xuất hiện từng vết seo, dao động khí thế trên người liền giảm xuống tình trạng vô cùng yếu ớt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.