Chương trước
Chương sau
Trong vòng một tháng, ngoại trừ tám ngày đầu dùng để làm quen với những Thần văn còn lại thì 22 ngày còn lại Lý Phong ngoại trừ lúc dùng Tử đan yêu thú để tu luyện thì những thời gian khác đều nhìn chằm chằm đỉnh Thần Văn.

Giọng nói của ông ta thể hiện rõ sự vui sướng khi nhìn thấy người khác gặp họa, Lý Phong có đi đâu thì ông ta cũng chẳng quan tâm.

“Đình Thần Văn à?”

Lý Phong nhìn về phía tiểu đỉnh trước mặt, lúc này. tám mặt của đỉnh Thần Văn đều chứ có mặt nào được khắc họa.

“Thời gian đúng là trôi qua nhanh thật” Lý Phong đứng dậy, nhưng trong mắt hẳn lại không có bất cứ vẻ nôn nóng nào, ngược lại còn chớp động ánh sáng kỳ dị.

Ong...

Rốt cuộc, lớp màng mỏng bao phủ bên ngoài cung điện bắt đầu mờ đần, sau đó chậm rãi biến mất.

“Lớp màng mỏng này biến mất rồi, thời gian một tháng cũng đã tới!"

“Lý Phong không khắc họa được chút gì hết!”

Lúc này, một vài người ở bên ngoài cung điện cũng đang nhìn về phía này, Vương Nguyên cũng là một trong số đó.

“Ha ha, Lý Phong, sau hôm nay, để xem ngươi còn càn rỡ được thế nào nữa?” Vương Nguyên cười lạnh, gương mặt không giấu được sự hào hứng.

Hôm nay là buổi khảo hạch của đệ tử nội môn chứ không phải đệ tử ngoại môn, thế nên anh ta có thể tới đây.

Anh ta muốn nhìn dáng vẻ thất bại của Lý Phong.

"Két"

Một âm thanh nặng nề vang lên, sau đó cánh cửa cung điện nặng nề mở ra. Một thân ảnh đi ra ngoài, chính là Lý Phong.

Thấy hắn xuất hiện, Vương Nguyên lập tức tiến lên một bước, hét to: “Lý Phong, ngươi lúc trước cãi lời của Chấp sự, đánh ta trọng thương, sau đó còn nói dối bản thân có thiên phú đệ tử nòng cốt để trốn tránh xử phạt"

Tiếng nói của anh ta vang vọng khắp xung quanh: “Tam trưởng lão cho ngươi thời gian một tháng để chứng minh chính mình, bây giờ đã hết một tháng rồi, ngươi chẳng khắc họa được chút nào cả, ngươi còn lời nào để nói không?"

Vẻ mặt anh ta vô cùng đắc ý, nhìn chăm chắm Lý Phong.

“Tránh ra”

Lý Phong nhìn anh ta, lạnh lùng nói.

“Hừ!"

“Ta chỉ nói một lần thôi” Hắn nhìn Vương Nguyên đang ngăn cản trước mặt mình, nhẹ giọng nói.

Nghe Lý Phong nói như vậy, sắc mặt Vương Nguyên lập tức trở nên vô cùng khó coi, nhưng cuối cùng vẫn phải đứng sang một bên.

Chuyện lúc trước Lý Phong ra tay ở trên quảng trường bia Thiên Phú đã tạo cho anh ta bóng ma quá lớn.

“Bây giờ mà còn đắc ý? Để xem ngươi đắc ý được bao lâu. Thực lực của ngươi mạnh hơn ta thì có sao chứ? Chờ đến sáu năm nữa ngươi ra khỏi Xích Diên cốc, để xem ngươi sẽ có bộ dáng như thế nào” Vương Nguyên hừ lạnh.

Vút! Vút!

Đúng lúc này, bỗng nhiên có mấy thân ảnh xuất hiện ở đây.

Nhìn thấy thân ảnh này, nhóm người Vương Nguyên vô cùng vui vẻ, vội vàng nói: "Bái kiến Tam trưởng lão."

Lúc này, nhóm người Tam trưởng lão, Châu Vô Nhai, Trạm Lô xuất hiện

“Ha ha, Lý Phong, chúng ta lại gặp nhau rồi” Nhìn thấy Lý Phong, Châu Vô Nhai mỉm cười nói

“Vô Nhai trưởng lão” Lý Phong nhìn về phía người tới, cung kính nói.

Trạm Lô liếc mắt nhìn Lý Phong một cái, nhưng không nói câu nào, vẻ mặt vẫn lạnh lùng lãnh đạm như cũ.

“Lý Phong, lúc trước ta đã nói là cho ngươi thời gian một tháng. Bây giờ đã một tháng trôi qua rồi, ngươi có khắc họa thành công đỉnh Thần Văn không?”

Tam trưởng lão nhìn về phía Lý Phong, dò hỏi.

“Khởi bẩm Tam trưởng lão, ta không làm được” Lý Phong cung kính nói.

“Không làm được thì ngươi không thể miễn xử phạt được rồi” Tam trưởng lão nhìn về phía Lý Phong, nói: “Hiện tại, phạt ngươi tiến vào trong Xích Diên cốc một năm”

“Một năm?” nghe vậy, Vương Nguyên lập tức sững sờ, không nhịn được hỏi tam trưởng lão: “Tam trưởng lão, không phải là sáu năm sao?"

Tam trưởng lão liếc nhìn Vương Nguyên, ngữ khí có chút lạnh hùng nói: "Đây là do ta và các trưởng lão khác cùng nhau thương nghị ra."

Cảm nhận được lãnh ý trong ngữ khí của tam trưởng lão, Vương Nguyên không dám nói thêm gì nữa mà đứng ở một bên, chỉ là sắc mặt lại không ngừng thay đổi.

“Thời gian biến thành một năm? Có ai cầu xin giúp mình sao? Là Tần Chỉ Lan?"

Nghe tam trưởng lão nói vậy, Lý Phong cũng sững sở.

Tam trưởng lão sẽ không vô duyên vô cơ mà giảm thời gian.

“Lý Phong, nguyên có đồng ý nhận trừng phạt không?” Tam trưởng lão nhìn Lý Phong, trong mắt ông ta không dấu được sự thất vọng.

Ông ta còn cho rằng phủ Thần Văn có thể xuất hiện một đệ tử nòng cốt có ngộ tính kinh người.

“Lời của tam trưởng lão, ta không dám không nghe, nhưng hy vọng trước khi tiến vào Xích Diên cốc, ta muốn kiểm tra thiên phú của mình qua bia Thiên Phú.

“Kiểm tra thiên phú?”

Nghe vậy, tam trưởng lão sửng sốt, sau đó trong lòng hình như xuất hiện một khả năng, nhưng lại bị ông ta loại bỏ ngay lập tức, trong mắt ông ta rõ ràng cũng có sự nghỉ hoặc.

“Ha ha, Vụ Nham, nói không chừng Lý Phong lĩnh ngộ được đồ văn trên bia Thiên Phú, thiên phú Thần Văn cũng có thể tăng lên một chút” Châu Vô Nhai của học viện Thiên Võ cười nói: “Cứ để hẳn kiểm tra đi, ta cũng muốn xem thử thiên phú của Lý Phong có tăng lên chút nào không”

Kiếm Hàn của kiếm tông cũng cười nói: “Ta cũng rất muốn biết”

Ông ta hình như đã sinh ra một chút hứng thú đối với Lý Phong nói: “Nếu thiên phú của Lý Phong không tăng lên, Vụ Nham, ta thương lượng với phủ Thần Văn các ngươi, hay là để Lý Phong đến kiếm tông chúng ta, thế nào?”

“Kiếm tông?”

Nghe vậy, Trạm Lô của Huyền Đạo môn lại rất bất ngờ nói: “Kiếm Hàn, kiếm tông các ngươi không phải chỉ thu người có thiên phú kiếm đao sao?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.