Chương trước
Chương sau
Nghe được tiếng gọi, Lý Phong dừng động tác trong tay, nhanh chóng đi ra ngoài.

Lúc này Lôi Đình đang đợi ở bên ngoài.

"Lôi Đình, có chuyện gì sao?" Nhìn về phía người trước mặt, Lý Phong dò hỏi, trong mắt có một tỉa nghi hoặc.

Xem dáng vẻ của Lôi Đình dường như có chuyện gì không tốt xảy ra.

"Xảy ra chuyện lớn” Lôi Đình nhìn thấy Lý Phong đi ra, vội vàng tiến lên nói: "Vừa rồi có tin tức truyền ra, ngươi và Tân Chỉ Lan sư tỷ không có bất cứ quan hệ nào, hơn nữa là Tần Chỉ Lan sư tỷ tự mình thừa nhận”

Nghe Lôi Đình nói, Lý Phong gật gật đầu, bình tĩnh nói: "Ta và Tần Chỉ Lan quả thật không có quan hệ gì.”

Thấy thế, Lôi Đình sửng sốt, anh ta nhìn về phía Lý Phong, vội vàng nói: "Lý Phong, ngươi không biết Vương Nguyên vẫn luôn muốn đối phó ngươi sao? Mà lúc trước ca ca của Vương Nguyên là Vương Tuấn đã ra tay một lần, nếu không có Tân Chỉ Lan sư tỷ, Vương Tuấn nhất định sẽ lại ra tay! Đến lúc đó ngươi sẽ gặp phiền phức lớn. Sao ngươi lại không sốt ruột chút nào vậy?"

"Binh đến tướng đỡ, nước đến đất ngăn, việc này. sốt ruột thì có tác dụng gì?" Lý Phong mỉm cười nói.

Trong mắt của hắn cũng không có vẻ kích động, suốt một tháng luyện chế Thần văn tiến bộ điên cuồng, trên người Lý Phong dường như đã xảy ra sự thay đổi kỳ dị nào đó.

Trong lòng hắn nghĩ cái gì, không có ai biết.

"Mau, mau đi đến quảng trường bia Thiên Phú!"

“Có chuyện lớn sắp xảy ra!"

Đúng lúc này, bỗng nhiên một loạt tiếng nói truyền đến, vài bóng người nhanh chóng bay về phía quảng trường bia Thiên Phú.

“Trương Việt, xảy ra chuyện gì?" Nhìn thấy vài bóng người đang nhanh chóng bay đĩ, Lôi Đình sửng sốt, sau đó la lớn về phía không trung.

Một người trong đó quay đầu lại, nhìn thấy Lôi Đình, vội vàng nói: " Lôi Đình, Vương Tuấn sư huynh chuẩn bị đến quảng trường bia Thiên Phú, kiểm tra thiên phú của mình lần nữa, mà nghe đồn huynh ấy đã tham ngộ thành công một tia đồ văn trên bia Thiên Phú”

Sau khi nói xong, bóng dáng này lại bay về phía quảng trường rộng lớn ở phía trước.

“Tham ngộ thành công đồ văn trên bia Thiên Phú?" Nghe vậy, Lôi Đình giật mình.

"Lúc trước Vương Tuấn sư huynh đã có được thiên phú màu xanh cao cấp, hiện tại phá giải một tia đồ án, chẳng lẽ hiện tại thiên phú của huynh ấy có thể đạt tới cấp bậc của Tăn Chỉ Lan sư tỷ sao?"

Ai có thể lĩnh ngộ được một tia đồ văn trên bia Thiên Phú, thì thiên phú Thần Văn của mình có thể trở nên mạnh hơn, nhưng mà, cho dù là trong toàn bộ lịch sử của phủ Thần Văn, cũng không có bao nhiều người có thể lĩnh ngộ được, vào tám mươi năm trước có một vị, nhưng mà cũng chỉ là tăng lên thiên phú màu xanh, không có đạt tới thiên phú màu đỏ.

"Vương Tuấn lĩnh ngộ được?" Lý Phong cũng nghe. được, hơi nhíu mày.

"Lý Phong, chúng ta nhanh đi xem một chút, nếu Vương Tuấn sư huynh thật sự thắp sáng lên khu vực màu đỏ của bia Thiên Phú, vậy tình cảnh của ngươi sẽ càng không ổn” Nhìn thấy vẻ mặt của Lý Phong, Lôi Đình vội vàng nói

Vút!

Bóng dáng anh ta lóe lên, nhanh chóng bay lên không trung, nhanh chóng bay về phía quảng trường bia Thiên Phú ở phía xa.

Nhưng mà, còn chưa bay được một giây, bỗng nhiên một bóng người từ bên cạnh bay qua, nháy mắt liền vượt qua anh ta.

“Lý Phong? Thực lực của ngươi mạnh như vậy?"

Nhìn bóng dáng vượt qua mình, trên mặt Lôi Đình lập tức dại ra.

Thực lực của anh ta đạt tới Tiên Thiên cảnh trung kỳ, hơn nữa có binh khí loại tốc độ cấp Linh Huyễn, tốc độ chân chính có thể hoàn toàn địch lại tu luyện giả Tiên Thiên cảnh hậu kỳ, nhưng tốc độ của anh ta thế mà lại kém hơn Lý Phong.

"Chờ ta một chút" Anh ta kêu to một tiếng, vội vàng đi theo.

Quảng trường trung tâm của phủ Thần Văn rất lớn, thậm chí nhìn không tới cuối, lúc này xung quanh quảng trường đang tụ tập rất nhiều người, bọn họ tụm hai tụm ba đứng với nhau, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía bia Thiên Phú ở khu vực trung tâm nhất.

“Vương Tuấn sư huynh đã tham ngộ được một tia đồ văn huyền ảo trên bia Thiên Phú sao?”

"Nếu thành công, vậy thiên phú của huynh ấy nhất định có thế tăng lên tới màu đỏ”

“Tham ngộ đồ văn trên bia Thiên Phú, theo đó tăng thiên phú của mình lên tới cấp bậc màu đỏ, chuyện này đã là ba trăm năm trước!

"Tin tức là do Vương Nguyên truyền ra, không biết có phải thật hay không”

"Vương Nguyên không thể nào lừa gạt việc này, tốn hại danh dự của ca ca mình, nếu truyền ra, Vương Tuấn nhất định là có thu hoạch.”

Gần như tất cả mọi người trên khắp quảng trường đều đang chờ đợi, cùng đợi Vương Tuấn đến.

Lúc này một chỗ trên không trung của quảng trường, có vài người đang đứng. Tổng cộng bốn người, những người khác nhìn thấy bốn người này thì trên mặt đều mang theo một tia kính sợ.

Nhìn về phía bia Thiên Phú, một thanh niên có vẻ ngoài vô cùng tuấn mỹ, thậm chí có chút phân không rõ là nam hay nữ trong bốn người bỗng nhiên nói: "Các ngươi cảm thấy Vương Tuấn thật có thể thắp sáng khu vực màu đỏ của bia Thiên Phú không?"

“Không rõ lắm Vừa dứt lời, một vị thanh niên có khuôn mặt bình thường liền lắc đầu nói.

'Nếu Vương Nguyên truyền tin tức ra, thì hẳn là thật, Vương Tuấn sư huynh thật sự có thiên phú như vậy!" Một cô gái mặc quần áo màu tím, thoạt nhìn cực kỳ thanh thuần nói, lúc này trên mặt cô ta mang theo vẻ tươi cười, nhìn về phía xa, đang chờ mong cái gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.