Chương trước
Chương sau
Gia chủ nhà họ Tần có mười người con, trong đó người con thứ năm của nhà họ Tân có ba người con, thứ nhất là Tân Văn, thứ hai là Tân Võ, thứ ba là Tân Nhu.

Mẹ của Lý Phong và cha của Tần Chỉ Lan là quan hệ anh em ruột.

Nghe vậy, Lý Phong lại bình tĩnh, nói: "Nhà họ Tân địa vị cỡ nào, ta cũng không dám trèo cao."

"Lý Phong, việc này đều đã qua lâu như vậy rồi”

Tân Chỉ Lan nghe Lý Phong nói, rõ ràng cảm giác được hẳn có chút bất mãn với nhà họ Tân, không khỏi bất đắc dĩ nói: "Lúc trước ta nghe được từ chỗ các trưởng lão việc của đệ, liền truyền lại cho gia tộc, cha ta rất là vui mừng, gia tộc cũng rất vui mừng, nếu đệ ở trước ba mươi tuổi đột phá đến Đan Nguyên cảnh, gia tộc sẽ cho phép cha mẹ đệ mang theo các đệ trực tiếp tiến vào nhà họ Tân”

"Nhà họ Tân thật đúng là hào phóng."

Nghe được lời của Tân Chỉ Lan, Lý Phong cười nhạo nói: "Cho phép chúng ta trở lại nhà họ Tần, cô cảm thấy ta rất khát vọng tiến vào nhà họ Tân sao?"

Nếu không có quả Tử Diệu kia, hiện tại Tiểu Vũ chỉ còn lại một khối thi thể, hiện tại nhớ tới, trong lòng hẳn còn có chút nghĩ mà sợ, đối với nhà họ Tân này thật sự không có một tia hảo cảm.

"Lý Phong, chuyện lúc trước không có ai đúng ai sai."

Tần Chỉ Lan bất đắc dĩ nói: "Lúc trước gia chủ đã giao ước xong với người của thế lực khác, chuyện giữa người của thế lực kia và mẹ đệ cũng đã sắp xác định ngày đính hôn, kết quả mẹ đệ bỗng nhiên mất tích, chuyện này lúc trước đã tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với nhà họ Tân”

Đối với gia tộc lớn mà nói, mặt mũi là quan trọng nhất, lúc trước Tăn Nhu rời đi, tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với thể diện của nhà họ Tân, mặt khác thế lực kia cũng nổi giận.

Hai nhà bọn họ gần như trở thành trò cười cho các thế lực khác của Đế quốc Thiên Vũ.

"Giao ước? Nhà họ Tân gia lớn nghiệp lớn, còn căn dùng con cháu của mình để giành lợi ích sao?" Hân nhìn về phía Tần Chỉ Lan, lạnh lùng nói.

Nhìn biểu đệ bướng bỉnh của mình, Tân Chỉ Lan bất đắc dĩ.

"Cha ta từng nói, tiểu cô của ta tính tình rất bướng, binh, hiện tại xem ra biểu đệ ngươi cũng hoàn toàn kế thừa tính tình của tiểu cô”

"Cho dù đệ không muốn tiến vào nhà họ Tần, nhưng mà mẹ của đệ sinh sống ở nhà họ Tăn mười mấy năm, cha mẹ, huynh trưởng và những người khác đều ở nhà họ Tân, mười mấy năm không gặp mặt, chẳng lẽ không muốn một chút nào sao?"

Nghe vậy, Lý Phong liền trầm mặc.

Hắn rất bài xích nhà họ Tân, nhưng thực tế, hẳn có thể cảm giác được mẹ mình hi vọng trở lại nhà họ Tần một lần nữa, dù sao nơi đó cũng là nơi bà sinh sống mười mấy năm.

Thấy Lý Phong trầm mặc, Tân Chỉ Lan bỗng nhiên nói: “Hiện tại đệ ở Thần Văn tông gặp phiền toái rất lớn, đắc tội Vương Tuấn? Nếu đệ đồng ý tương lai trở lại nhà họ Tân chúng ta, ta có thể truyền tin tức ra, như vậy Vương Tuấn kia tuyệt đối sẽ không dám đối phó đệ."

Nghe vậy, Lý Phong lập tức lạnh lùng nói: "Vương Tuấn này còn có thể một tay che trời ở phủ Thần Văn sao?”

"Ở toàn bộ phủ Thần Văn thì không tính là một tay

che trời, nhưng mà trong toàn bộ đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn ở phủ Thần Văn, tuyệt đối có thể nói là một tay che trời."

Tân Chỉ Lan nhẹ giọng nói: "Phủ Thần Văn xem trọng chính là thiên phú, thiên phú càng mạnh, thì càng được coi trọng, hơn nữa với tư cách là đệ tử nòng cốt quan trọng nhất bên trong phủ, nếu cần thiết, hoàn toàn có thể ra lệnh cho bất kỳ đệ tử ngoại môn nào, thậm chí là đệ tử nội môn phụ trợ bọn họ khắc họa

Thần văn. Hiện tại Vương Tuấn muốn đối phó đệ, có rất nhiều biện pháp. Vừa rồi cho đệ đi phía đông Dược Viên, chỉ là một loại rất đơn giản, không ai có thể bắt lỗi Vương Tuấn"

Cô nhìn Lý Phong, nói: "Vừa rồi đệ cũng thấy đấy, thiên phú của Linh Hân là màu lam cao cấp, nhưng mà lời của cô ta hoàn toàn không có tác dụng đối với Cổ Lan chấp sự. Bởi vì cô ta là đệ tử nội môn. Cho dù 'Vương Tuấn đối phó Linh Hân, cũng có một ít biện pháp, hiện tại đệ đấu với anh ta thế nào?'

“Chẳng lẽ chỉ có thể để anh ta tùy ý thao túng hay sao?" Lý Phong nghe Tần Chỉ Lan nói thì nhíu mày.

“Muốn thoát khỏi Vương Tuấn cũng không phải chuyện khó”

Tân Chỉ Lan rất kiên nhẫn, nhìn về phía Lý Phong nói: “Thứ nhất, thiên phú Thần Văn của đệ tăng lên tới cấp bậc màu xanh, trở thành đệ tử nòng cốt của phủ Thần Văn. Đều là đệ tử nòng cốt thì Vương Tuấn tất nhiên không thể phân phó đệ đi làm việc.”

“Thứ hai, đó là thực lực của đệ đạt tới trình tự 'Đan Nguyên cảnh! Thực lực Đan Nguyên cảnh ở phủ Thần Văn cũng coi như cường đại. Hiện giờ đệ còn trẻ tuổi như thế, nếu như thực sự có thể đạt tới Đan Nguyên cảnh thì có thể chứng tỏ thiên phú tu luyện khủng bốt Như vậy thì phủ Thần Văn cũng sẽ lập tức dốc sức bồi dưỡng đệ, vậy thì đệ không cần để ý đến Vương Tuấn nữa”

Hai phương pháp đều rất đơn giản, thứ nhất là thiên phú Thăn văn cường đại, thứ hai là thiên phú tu luyện cường đại.

Nhưng mà nói thì đơn giản, làm thì lại vô cùng khó khăn.

Bởi vì chuyện này cũng không phải thông qua nỗ lực là có thể đạt được, thiên phú của mỗi người gần như đều đã chú định.

hông trở về phủ Vũ Dương hầu nên ta cũng không thể nói ra thân phận của đệ được, người mà đệ phải đối mặt chính là Vương Tuấn” Tần Chỉ Lan nhìn Lý Phong.

Bởi vì Lý Phong không trở về phủ Vũ Dương hầu, thế nên cô không thể nói Lý Phong là biểu đệ của mình, là người của phủ Vũ Dương hầu được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.