Lý Phong nhìn về phía người đàn ông trước mặt, đây là món bảo vật quý giá nhất cuối cùng mà hắn có thể lấy ra, nếu còn không đồng ý, vậy hắn cũng không. thể lấy được linh dược lục phẩm hoa Huyền Thánh.
"Thần văn Tụ Linh!"
Trong mắt Nham Lỗ chợt lộ ra vẻ vô cùng khát vọng, hai mắt nhìn chằm chẳm, Lý Phong, Lý Thiên Dương cũng có thể nhìn ra được ông ta động tâm.
Trong lòng bọn họ vui vẻ, nhưng ngay sau đó Nham Lỗ vẫn lắc lắc đầu.
"Thất bại?"
Thấy thế, sắc mặt hai người Lý Phong, Lý Thiên Dương đều hoàn toàn âm trầm.
Bọn họ lấy ra khoáng thạch Kim Hống, Hồng Long đan, Tử đan yêu thú, chiến đao cấp Linh Huyễn tam phẩm, Thần văn Tụ Linh tứ phẩm, nhưng mà tất cả đều không đả động được người đàn ông trước mặt.
"Còn có bảo vật khác không?” Thợ săn Nham Lỗ nhìn hai người Lý Phong, Lý Thiên Dương, dò hỏi.
"Đây là những bảo vật quý giá nhất mà lão tổ nhà họ Lý chúng ta có thể đưa ra." Lý Phong nhìn người đàn ông thợ săn trước mặt, nói.
"Ai, vậy thật đáng tiếc." Thợ săn Nham Lỗ lắc lắc đầu: "Có thể nếu các ngươi lấy ra thứ gì đó quý giá hơn một chút, ta sẽ đồng ý. Linh dược loại chữa thương lục phẩm hiếm thấy cỡ nào chứ, bất kể bị thương nặng đến đâu, cũng có thể nhanh chóng khôi phục, lúc trước. ta vì lấy được nó, mà suýt chút nữa ngay cả mạng cũng mất."
Ông ta nhìn hai người Lý Phong, Lý Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-luc-vu-tru/3489997/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.