Chương trước
Chương sau
Ở trong cửa hàng Linh Huyền, những linh dược nhất phẩm trưởng thành trong năm năm có giá mộ điểm giao dịch, linh dược nhị phẩm trưởng thành trong mười năm cũng chỉ có giá bốn điểm giao dịch, nhưng linh dược tam phẩm thì lại có giá cao hơn rất nhiều.

Linh dược tam phẩm có thời kỳ trưởng thành từ 50- 100 năm, rẻ nhất cũng căn một trăm điểm giao dịch, quả Kim Thứ cần đến tận 160 điểm giao dịch.

“800 quả Kim Đỉnh?”

Lăng lão nghe thế thì kinh ngạc nhìn Lý Phong một cái, có vẻ như Lý Phong hoặc là người sau lưng Lý Phong lại muốn luyện chế Thần văn khí định nhất phẩm.

Ông ta không biết tại sao Lý Phong lại muốn luyện chế ra loại Thăn văn trình tự này.

Nhưng có ngọc bài Thần văn để mua là được rồi, ông ta không bao giờ cảm thấy đủ, Lý Phong có bán cho ông ta nhiều hơn đi nữa thì ông ta cũng vẫn có thể nhanh chóng bán đi hết.

Chẳng mấy chốc, những linh dược mà Lý Phong yêu cầu được chuẩn bị xong.

“Tám quả Lam Thứ trưởng thành bảy mươi năm." Lý Phong nhìn đồ trong nhẫn không gian, vô cùng hài lòng.

Lúc trước, khi mà trong nhẫn không gian có hắn có nhiều linh dược nhất thì cũng chỉ có được ba linh dược tam phẩm mà thôi.

Sau khi giao dịch hoàn thành, cô gái xinh đẹp bên cạnh Lãng lão đột nhiên lên tiếng: “Này, những Thần văn khí đỉnh nhất phẩm kia là do ngươi luyện chế ra à?"

“Tiểu Hân” Lăng lão nghe cô gái hỏi thì lập tức nhíu mày.

Lý Phong nghe thấy thì nhìn thoáng qua cô gái này một chút, nhưng hẳn cũng không trả lời, mà trực tiếp xoay người rồi đi.

“Ngươi!!!”

Nhìn thấy dáng vẻ này của Lý Phong, cô gái được gọi là Tiểu Hân lập tức lộ ra vẻ mặt bất mãn.

Lý Phong vậy mà lại dám làm lơ cô ta?

Nhưng mà cô ta lại bị vị lão giả kia kéo lại.

“Sư phụ, người kéo con lại làm gì?” Linh Hân bất mãn nói.

“Tiểu Hân, con quá lỗ mãng, cửa hàng Linh Huyền chúng ta chưa bao giờ hỏi xuất xứ đồ vật” Lăng lão nhìn về phía cô gái, khế trách mắng.

“Hữ, con chỉ muốn hỏi một chút thôi mà." Cô gái bất mãn: “Thế mà cũng không trả lời, nhỏ nhen. Dựa vào thuật Thần văn của con, chẳng lẽ con còn có ý đồ gì với mấy cái ngọc bài Thần văn của hẳn chắc?"

“Ta biết thuật Thần văn của con rất mạnh, hiện giờ đã là một vị Thăn văn sư nhị phẩm”

Lăng lão bất đắc dĩ nhìn đệ tử của mình: “Con mới từ phủ Thần Văn trở về nên không biết tình huống hiện tại. Cho dù những ngọc bài Thần văn đó là do Lý Phong luyện chế, thuật Thần văn của hẳn kém hơn con, nhưng xét vẽ thực lực thì hắn có thể dễ dàng đánh bại con như trở bàn tay.”

“Đánh bại con?” Cô gái nghe vậy thì ngẩn người, ngay sau đó lại bất mãn nói: “Sư phụ, thực lực của con đã đạt tới Tiên Thiên cảnh trung kỳ, quận Hoang Lâm này làm gì có người trẻ tuổi nào là đối thủ của con?”

Cô ta mới từ phủ Thần Văn về từ hôm qua, lúc còn ở quận Hoang Lâm cũng không nghe nói có thiên tài nào.

“Lúc trước nhà họ Triệu và nhà họ Trịnh có tổng cộng bảy vị Tiên Thiên cảnh hậu kỹ, hai Tiên Thiên cảnh đỉnh phong, những người này bỗng nhiên ra tay đối phó với Lý Phong. Thế nhưng, dưới chín công kích đó mà Lý Phong chỉ bị thương nhẹ” Lăng lão nói.

“Cái gì?” Linh Hân nghe vậy thì biến sắc.

Nhiều cường giả như vậy liên thủ ra tay, nếu như là cô ta thì chắc chắn không thể nào ngăn cán được, ít nhất cũng sẽ trọng thương.

“Thế nên đừng xem thường Lý Phong”

Lăng lão cảm thán, khẽ vuốt một miếng ngọc bài Thần văn, đúng là ngọc bài Thần văn khí đỉnh mà lúc trước Lý Phong luyện chế.

"Nếu như sau lưng có một vị sư phụ chỉ điểm thì hắn sẽ không thể nào suốt ngày luyện chế cùng một loại ngọc bài Thần văn như thế được. Hơn nữa, Thần văn khí đỉnh nhất phẩm cũng không phải là loại Thần văn tốt nhất để có thể cải thiện kỹ năng khắc họa."

Linh Hân nghe vậy thì giật mình: “Sư phụ, ý của người là?"

“Lúc trước ta đã đoán sai, sau lưng Lý Phong chắc hẳn là không có vị sư phụ nào dạy dỗ cả” Lăng lão mỉm cười.

Ông ta nắm chặt tay lại, trong tay lại xuất hiện một miếng ngọc bài Thần văn khác. Dao động trên ngọc bài giống như ảnh hưởng một chút dao động của Lý Phong trong lúc luyện chế:

“Dao động này giống như dao động trên người Lý Phong tản ra trong lúc chiến đấu khi trước. Thế nên, tất cả những ngọc bài Thần văn này đều là do Lý Phong tự mình luyện chế!"

“Lý Phong luyện chế? Hắn luyện chế nhiều Thần văn khí đỉnh nhất phẩm như vậy làm gì?" Linh Hân nghe Lăng lão nói như vậy thì tò mò hỏi.

“Chẳng lẽ là vì linh dược? Hẳn đổi linh dược chắc là để tu luyện. Nhưng khi đạt tới Tiên Thiên cảnh thì linh dược chỉ có thể chậm rãi chuyển hóa, hắn đổi một lúc ba trăm quả Kim Đỉnh làm gì?”

Quả Kim Đỉnh tất nhiên là dùng để luyện chế Thần văn khí đỉnh nhất phẩm, nhưng ba trăm quả muốn dùng hết thì không biết phải tiêu tốn bao nhiêu thời gian nữa. Lý Phong không định khắc họa Thần văn khác sao?

“Không biết nữa”

Lăng lão lắc đầu: “Nhưng ta cũng không cần quan tâm nhiều chuyện như vậy”

Trên mặt Lăng lão mang theo ý cười: "Ta chỉ cần hắn có thiên phú Thần Văn sư là được.”

“Sư phụ, ý của người là?” Linh Hân nhanh chóng phản ứng lại được, dò hỏi.

“Nếu như có thể thì Lý Phong có khả năng sẽ trở thành sư đệ của con” Lăng lão cười nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.