Chương trước
Chương sau
"May quá, lần cuối cùng đã thành công rồi”

Lý Phong cầm tấm Ngọc bài trong tay, khóe miệng hắn hiện một nụ cười.

Hắn lau mồ hôi trên trán và thở ra một hơi dài.

Hân vung tay phải lên, những tấm Ngọc bài Thần văn xuất hiện, có hơn chục tấm Ngọc bài Thần văn, tỏa ra dao động giống nhau, hiển nhiên là cùng một loại.

"Trong năm ngày, hơn trăm quả Kim Đỉnh và hơn hai trăm phần dược dịch hoàn toàn cạn kiệt, nhưng thu hoạch của ta cũng rất đáng kinh ngạc, cũng đã thành công luyện chế mười lăm đạo Thần văn khí đỉnh nhất phẩm!"

Trên mặt Lý Phong lộ ra vẻ vui mừng.

"Căn cứ vào sách Thăn văn ghi chép lại, thiên phú Thần văn của ta nhất định là loại xuất sắc."

Điều quan trọng nhất trong Thần vẫn chính là thiên phú, không có đường tắt. Mà trong thời gian ngắn, Lý Phong đã thành thạo luyện chế ra Thần văn khí đỉnh nhất phẩm. Thiên phú Thần văn cực kỳ mạnh!

Tỷ lệ thành công hiện tại của hẳn là khoảng một phần năm.

“Nếu đã hoàn toàn cạn kiệt, thì đã đến lúc đi bán ở cửa hàng Linh Huyền rồi” Lý Phong đứng dậy, thu lại toàn bộ mười lăm tấm Ngọc bài trước mặt.

"Ta không chỉ bán những Ngọc bài Thần văn này, mà cũng muốn nghĩ cách giải quyết vấn đề của Tiểu Vũ."

Lúc trước hẳn quá yếu, không thể tiếp xúc với rất nhiều đồ vật, nhưng hiện tại thực lực của hắn đã mạnh hơn, lại có thể nhanh chóng luyện chế ra Ngọc bài Thần văn. Mặt tiếp xúc của hắn cũng lớn hơn rất nhiều.

Trong lòng Lý Phong thầm nghĩ. Hẳn đi ra ngoài sân. Lúc này, Tiểu Vũ đang chơi ngoài sân, Vương Nhu đang chơi với cô bé.

“Ca ca, huynh đi ra rồi sao? Nhìn thấy Lý Phong, cô gái nhỏ lập tức vui mừng, vội vàng chạy tới

Cô bé biết Lý Phong đang ở trong viện, nhưng cô bé rất nghe lời, không đi vào quấy rầy ca ca. Lý Thiên Dương và Vương Nhu biết tình hình tu luyện hiện tại của Lý Phong. Bọn họ cũng nói với cô bé rằng đừng làm phiền Lý Phong quá nhiều.

“Tiểu Vũ” Lý Phong ôm cô gái nhỏ lên, trong mắt hẳn tràn đầy cưng chiều.

Trong lòng hẳn, gia đình là quan trọng nhất, không gì có thể so sánh được.

Sau khi chơi với em gái một lúc, Lý Phong đặt em gái xuống.

“Ca ca, huynh muốn đi đâu vậy?” Thấy Lý Phong sắp đi ra ngoài, cô bé lập tức ôm lấy chân Lý Phong, ngẩng đầu lo lắng nhìn hắn.

Rời đi một tháng, Lý Phong mới trở lại mười ngày, lại muốn đi ra ngoài.

“Tiểu Vũ, ta rất nhanh sẽ trở lại” Lý Phong cười nói.

“Có thể không ra ngoài được không ạ?” Cô gái nhỏ có chút tủi thân nói, khẩn trương nhìn Lý Phong

'Vương Nhu ở bên cạnh vội vàng thuyết phục: "Tiểu Vũ, ta chỉ ra ngoài một lát, sẽ không ra ngoài lâu giống như lần trước."

Lý Phong nhìn em gái mình, hẳn cúi xuống, dịu dàng xoa đầu cô bé, cười nói: "Tại sao Tiểu Vũ không muốn để ta ra ngoài?

Lúc này, cô bé nhìn Lý Phong, dùng đôi tay gầy guộc sờ gò má của Lý Phong, có chút tủi thân nói: "Tiểu Vũ lo lắng sau này không còn cơ hội gặp huynh nữa."

Nghe vậy, sắc mặt Lý Phong hơi thay đổi. Trên mặt hẳn vẫn mang theo nụ cười cưng chiều, nói:"Tiểu Vũ, tại sao muội lại nói như vậy?"

"Bởi vì Tiểu Vũ có thể không còn bao nhiêu thời gian nữa sẽ chết.”

Cô gái nhỏ có chút bực bội, nói: "Muội và người khác không giống nhau. Muội sợ lúc mình chết đi lại không được gặp huynh.”

Nghe vậy, trong lòng Lý Phong đau nhói.

Bọn họ cho rằng Tiểu Vũ không biết gì, mỗi ngày đều vui vẻ, nhưng bây giờ có vẻ như cô gái nhỏ đã biết rõ hoàn cảnh của mình, thậm chí còn biết răng mình sắp chết

Hắn cảm thấy rất đau lòng. Hắn ôm lấy cô gái nhỏ, nhẹ nhàng nói: "Tiểu Vũ, muội sẽ không chết đâu, ta đảm bảo với muội.”

...

Sau khi ra khỏi sân, Lý Phong cảm thấy rất chán nản.

"Trước đây Tiểu Vũ còn nhỏ, không biết gì, nhưng bây giờ đã lớn, cũng ý thức được tình huống thân thể của mình”

Trong lòng Lý Phong nghĩ thầm.

“Cha từng nói, độc tố ẩn chứa trong cơ thể Tiểu Vũ ít nhất căn linh dược ngũ phẩm mới có thế giải trừ, nhưng khả năng chữa khỏi chỉ có bảy mươi phần trăm, xác suất này quá thấp. Chưa đến thời khắc cuối cùng nhất định không thể thử. Nhưng linh dược lục phẩm nhất định có thể giải trừ độc tố trong cơ thể Tiểu Vũ."

Ánh mắt Lý Phong lấp lóe: "Ta nhất định phải có được linh dược lục phẩm để chữa trị cho Tiểu Vũ!"

Nhà họ Lý có năm dược viên, nhưng hiện tại ngay cả một cây linh dược ngũ phẩm cũng không có, đều bị dùng hết rồi. Cao nhất là linh dược tứ phẩm. Trong những linh dược tứ phẩm này, không có loại dược trị thương.

Trước đây thì có. Lý Thiên Dương đã từng dùng một cây linh dược tứ phẩm loại trị thương của nhà họ Lý để giải trừ độc tố cho Tiểu Vũ, nhưng dùng loại linh dược này không những không thành công mà còn khiến độc dược phản phệ. Sau đó, Lý Thiên Dương không bao giờ dám thử loại linh dược tứ phẩm này nữa.

“Nhà họ Lý không có, nhưng cửa hàng Linh Huyền có thể có!” Lý Phong thầm nghĩ.

Cửa hàng Linh Huyền là cửa hàng thuốc lớn nhất ở quận Hoang Lâm, trong đó cũng có nhiều linh dược nhất, thậm chí thỉnh thoảng còn xuất hiện linh dược ngũ phẩm.

"Lần này tới cửa hàng Linh Huyền, không chỉ là bán Ngọc bài Thần văn trong tay, mà còn muốn nghe ngóng một chút về tin tức của linh dược lục phẩm trị thương."

Trước đây, Lý Phong đã có kế hoạch này. Hiện tại trên người hắn có hơn hai mươi viên Tử đan yêu thú. Nếu như xuất hiện linh dược trị thương lục phẩm, cùng lảm thì hân sẽ trực tiếp dùng Tử đan yêu thú để đổi.

Tốc độ tu luyện của hắn chậm một chút cũng không sao, nhưng muội muội Tiểu Vũ của hẳn tuyệt đối không đợi được lâu như vậy.

Bất kể giá nào, hắn cũng nhất định phải chữa cho Tiểu Vũ.

"Tiểu Phong!"

Vừa nghĩ tới đây, một giọng nói đột nhiên truyền đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.