“Nói dối mà không biết ngượng!”
Phùng Nguyên Kiệt nghe Lý Phong nói thì tức đến bật cười, đã như thế này rồi mà Lý Phong vẫn còn cứng miệng.
Mặc dù anh ta không biết nhiều thông tin về Lý Phong, nhưng cũng biết hẳn và Chu Dao tuổi tác không chênh nhau lắm. Ở độ tuổi đó, làm sao có thế là đối thủ của anh ta được chứ?
Trường thương tản ra sương mù và lôi điện, cuối cùng cũng đã tới gần Lý Phong, đâm mạnh về phía hắn
Vút! Vút!
Đúng lúc này, có mười mấy người ở phía xa bay tới. Trong đó, có một người đàn ông trung niên nhìn thấy tình cảnh chiến đấu trong hư không thì lập tức biến sắc.
“Nguy rồi"
Người này chính là Chu Hải Đào.
“Tiểu Phong sao lại chiến đấu với Phùng Nguyên Kiệt?” Trên mặt ông ta tràn đầy vẻ nôn nóng, nhưng lúc này căn bản không kịp trở tay.
Trong mắt ông ta, Lý Phong vung chiến đao lên, bổ xuống một nhát, động tác đơn giản, không có bất cứ kỹ xảo nào.
“Ầm!"
Một âm thanh nặng rẽ vang lên, một dao động khủng bố không ngừng khuếch tán về phía mọi người.
“Răng rắc!"
Mặt đất lập tức xuất hiện những khe nứt, một số người thực lực kém lập tức lùi vẽ phía sau, bọn họ không chịu nổi dao động này.
“Dao động va chạm khủng khiếp quá!”
“Thanh niên Lý Phong kia có thực lực mạnh như thế cơ à?"
“Chẳng trách lại trêu chọc nhiều thế lực như thế, thực lực của hắn đúng là không thể khinh thường”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-luc-vu-tru/3485813/chuong-122.html