Chương trước
Chương sau

Trong mắt Lý Hải Võ lập tức lộ ra vẻ mờ mịt, anh ta vẫn luôn không phục Lý Phong, chẳng lẽ anh ta đã sai rồi?

“Được rồi, con ở trong phòng mười ngày, cấn thận suy nghĩ những lời cha nói đi!” Lý Thiên Lòi nói xong thì đi ra ngoài.

Chỉ để lại một mình Lý Hải Võ đứng đó.

Sau khi rời khỏi bữa tiệc, Lý Phong quay lại trong viện của mình.

“Hấp thu nhiều linh dược như vậy, linh lực ấn chứa trong điểm sáng thần bí cũng đủ rồi. Thời gian tiếp theo ta có thể hoàn toàn chú tâm tăng

cường thực lực của mình!”

Lý Phong hít sâu một hơi, trong mắt tràn ngập vẻ chờ mong.

Hắn lại tiếp tục cuộc sống ru rú ở nhà của mình.

Ngoại trừ thời gian tu luyện, thú vui duy nhất của hắn chính là dẫn em gái đi lang thang trong đại trạch của nhà họ Lý.

Điều khiến Lý Phong cảm thấy kỳ quái chính là Lý Hải Võ đợt này lại không đến gây khó dễ cho hắn nữa. Thực lòng mà nói thì địch ý của hắn đối với Lý Hải Võ cũng không lớn lắm.

Dù sao cũng đều là người nhà họ Lý, gia tộc là trên hết, đây là đạo lý mà hắn đã hiểu từ rất lâu.

Mà sau khi tin tức hắn đánh Triệu Thiên Cường một trận tơi bời, thậm chí còn đoạt được không ít đồ vật trên người anh ta thì địa vị của hắn ở nhà họ Lý rõ ràng đã cao hơn trước rất nhiều, có rất nhiều tiểu bổi trẻ tuối sùng bái hắn.

Tu luyện, luyện tập Khai Sơn quyền, đây là những chuyện không ngừng lặp đi lặp lại mỗi ngày của Lý Phong.

Cho dù có điểm sáng thần bí giúp hắn có thế nhanh chóng tiến bộ thì cường độ tu luyện của hắn vẫn không giảm đi so với trước kia chút nào, tận đêm khuya mới ngủ, sáng lại dậy từ năm giờ,

mỗi ngày chỉ nghỉ ngơi năm tiếng.

Thiên phú rất quan trọng, nhưng nỗ lực và chăm chỉ cũng quan trọng không kém, hắn sẽ không vì có được điểm sáng thần bí mà lơ là.

Nháy mắt đã ba tuần trôi qua.

Mà Lý Phong cũng đã có được điếm sáng thần bí hơn một tháng.

Lý Phong ngồi cạnh chiếc hồ nhỏ ở hậu viện, khí tức trước sau đều duy trì rất ổn định.

Điếm sáng thần bí tản ra linh lực thuần túy, không ngừng đánh sâu vào kinh mạch của hắn, rèn luyện cốt cách của hắn.

“Răng rắc!”

Đột nhiên, trong cơ thể Lý Phong vang lên một âm thanh rất nhỏ, giống như có thứ gì đó bị phá tan.

Bùm!

Sau đó, một dao động khí thế khổng lồ từ trên người hắn trào ra!

“Luyện thể cảnh tầng thứ sáu!”

Hắn nắm chặt tay lại, cảm nhận thực lực của bản thân một chút. Sau đó, gương mặt của Lý Phong ngập tràn ý cười.

Trong số tiểu bối trẻ tuổi của nhà họ Lý, chỉ

có ba người đạt tới Luyện thể cảnh tầng thứ sáu trở lên, mà trong số ba người đó, người ít tuổi nhất cũng gần mười tám tuổi rồi!

Mà Lý Phong bây giờ mới mười sáu tuổi!

Trong lòng Lý Phong tràn đầy kích động, cũng không giấu nối vẻ khiếp sợ.

Mới chỉ một tháng mà hắn đã từ Luyện thể cảnh tầng thứ năm đột phá tới Luyện thể cảnh tầng thứ sáu, đây là tốc độ tu luyện khủng khiếp tới mức nào chứ?

Đến cả thiên tài sổ một Chu Dao lúc trước từng tới nhà họ Lý, mười bảy tuổi đạt tới Luyện thể cảnh tầng thứ chín, cũng phải mất mấy tháng mới có thể từ Luyện thể cảnh tầng thứ năm đạt tới Luyện thể cảnh tầng thứ sáu.

Còn hắn thì chỉ cần một tháng.

“Phù!”

Lý Phong thở dài một hơi, giải tỏa hết tất cả áp lực trong lòng, gương mặt ngập tràn ý cười.

Thực lực tiến bộ, hắn tất nhiên vô cùng vui vẻ.

“Khai Sơn quyền!”

Hắn nắm hai tay lại, giống như mãnh hổ xuống núi, tạo ra khí thế hùng hồn.

Chỉ một cái nắm tay đơn giản mà như nặng

vạn tấn!

“Thức thứ bảy!”

Lý Phong đấm ra một quyền, trong không khí không ngừng vang lên những tiếng nổ vang, chứng tỏ sức mạnh của cú đấm này khủng khiếp như thế nào!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.