Người đàn ông trung niên cảm nhận được dao động khí thế trên người Lý Phong, trên mặt nở nụ cười, đưa tới một tấm lệnh bài, Lý Nham Thạch hưng phấn tiếp nhận.
Nhìn Lý Nham Thạch, Lý Phong hiếu kỳ nói “Nham Thạch, không phải đệ có binh khí rồi sao? Sao lại còn muốn mua?”
Lý Nham Thạch trực tiếp dùng bạc tới mua binh khí, không thể không nói có chút kỳ lạ.
“A, binh khí kia của ta... Mất rồi." Nghe Lý Phong dò hỏi, Lý Nham Thạch gãi gãi đầu, có chút xấu hổ cười nói.
Cậu ta lại lập tức nói sang chuyện khác, nói: “Ngũ ca, may mà có huynh, ta có thế đi chọn một tảng đá, chúng ta mau đi xem một chút, thời gian chỉ còn lại không đến một giờ”
Trong mắt Lý Nham Thạch hiện rõ về hưng phấn.
Nơi khác cũng có thể mua binh khí, nhưng mà ở chỗ này lại có thể rút thăm trúng thưởng một lần, đương nhiên là cậu ta sẽ chọn nơi này.
Nếu lấy ra được linh dược nhất phẩm, vậy thì thu hoạch quá lớn rồi.
Rất nhanh bọn họ đi tới một chỗ, đây là một quảng trường rộng lớn, trên quảng trường bày từng tảng đá, mỗi tảng đá có kích thước bằng quả bóng rổ, có chừng ngàn tảng, được xếp đều đặn.
“Trống không, không có gì cả!”
“Ha ha, bên trong tảng đá của ta có một gốc cây hoa Tân Lan, trị giá ba mươi lượng bạc, hồi vốn."
Trên quảng trường, có hơn trăm người đang đi lại, thỉnh thoảng lựa chọn.
Mà chọn xong, những chỗ trống đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-luc-vu-tru/3431603/chuong-12.html