Lý Phong chỉ có thể thi triển thức thứ ba Lục Thần kiếm pháp một lăn, nếu Tháp Hỗn không rời đi, vậy thì hắn sẽ không còn lực ngăn cán nữa.
Cuối cùng, hẳn đã thắng cược, hiển nhiên Tháp Hỗn không dám mạo hiểm nữa, cho dù cảm giác được rên người hắn có chút không thích hợp, nhưng cũng không dám lấy tính mạng của mình ra đùa giỡn.
"Với tiềm lực của ngươi, không cần phải mạo hiểm vì những con kiến này”
Huyền Long lắc đầu nói: "Ngươi vẫn là quá thiện tâm."
Nghe vậy, Lý Phong mim cười, không nói gì thêm.
Con đường tu luyện, chỉ cầu không thẹn với lương tâm, hắn đã có hơn 50% nắm chắc giành được thẳng lợi cuối cùng, thế thì sao lại không chọn chiến đấu một phen? Hơn nữa, có xác suất thẳng lớn như vậy, nếu hắn không dám chiến đấu, thì cũng không tốt lắm đối với việc bồi dưỡng tâm tính.
Đương nhiên, lúc trước thi triển thức thứ ba Lục Thần kiếm pháp, làm trọng thương Tháp Hỗn, nếu Tháp Hỗn vẫn không lựa chọn rời đi, thì hắn cũng sẽ không quan tâm đến quận Thanh Vô nữa, mà trước tiên sẽ nhanh chóng rời đi.
Đã không có cơ hội chiến thắng nào, nếu không rời đi, thì chính là tên ngốc.
Xem xét vết thương của mình một chút, Lý Phong bất đắc dĩ.
"Thân thể của ta đã bị thương nặng, linh hồn cũng thế, xem ra phải tu dưỡng một thời gian ngắn!"
Với thực lực của hắn hoàn toàn không đủ để thi triển thức thứ ba Lục Thần kiếm pháp, lúc trước lại miễn cưỡng thi triển, cho nên bị phản phệ, không chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-luc-vu-tru-yudy-tang/3965924/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.