“Có lẽ nơi này do đặc thù trời sinh thôi, chứ không có bảo vật gì." Thấy Lý Phong cũng không có thu hoạch, Huyền Long lắc đầu nói.
Ông ta biết Lý Phong có vận may nghịch thiên, không biết chừng lại gặp được cơ duyên cường đại, nhưng hắn cũng không có thu hoạch.
Tìm kiếm một giờ mà không có kết quả gì, Lý Phong cảm thấy cho dù mình có tiếp tục tra xét nữa thì cũng chỉ phí công mà thôi.
Trong lòng Lý Phong hơi thất vọng, hắn còn trông cậy nơi này có thể mang tới cho mình bất ngờ gì đó, có trợ giúp đối với linh hồn cũng được, trợ giúp với việc tu luyện thì càng tốt.
Nhưng kết quả lại chẳng có gì.
“Không tìm nữa.” Thân ảnh khẽ động, hắn nhanh chóng bay về phía lối ra của dãy núi Vân Vụ, lập tức rời khỏi nơi này.
Lý Phong đứng ở lối vào, sau đó nhìn về một phía. Nơi đó có mấy căn nhà cũ nát, những căn nhà đó đều là nhà của những người dân sống ở dưới chân núi.
“Đến nhà Du Mục một chuyến." Lý Phong nhanh chóng đưa ra quyết định.
Hắn đi tới nơi này, liếc mắt một cái đã nhìn thấy mấy đứa trẻ đang chơi đùa với nhau, cô bé tên là Thanh Thanh cũng đang chơi ở đó.
Nhìn thấy Lý Phong, cô bé đầu tiên là hơi sửng sốt một chút, sau đó nhanh chóng chạy tới một căn nhà.
Những đứa trẻ khác tò mò nhìn về phía Lý Phong. Lúc trước bọn chúng đều theo gia đình tới những địa phương khác lánh nạn, bây giờ nguy cơ đã được giải trừ, mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-luc-vu-tru-yudy-tang/3965907/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.