Lúc trước ông ta còn rất nhiều chuyện phải lo lắng, nhưng bây giờ thì không còn nữa.
Dựa vào thực lực này của Lý Phong, đủ sức để bảo vệ nhà họ Lý.
“Đúng rồi, Tiểu Phong, hiện tại tình hình của gia tộc như thể nào rồi?"
Lý Hữu Huyền nhìn về phía Lý Phong.
"Gia tộc rất tốt, nhà họ Triệu và nhà họ Phùng đã bị tiêu diệt rồi. Hiện giờ, ở quận Hoang Lâm, thậm chí là đại lục Hắc U, không có bất cứ kẻ nào dám trêu chọc nhà họ Lý chúng ta.” Lý Phong cười nói.
“Vậy là tốt rồi” Nghe thấy Lý Phong nói vậy, Lý Hữu Huyền gật đầu, trong mắt tràn đầy vẻ vui sướng.
Ông ta nhìn về phía mấy người vô cùng sợ hãi bên cạnh, cười nói: "Tiểu Phong, giới thiệu với ngươi một chút, vị này là Trương Hàn của quận Hồn Dương, vị này ở quận Trục Linh..."
Lý Hữu Huyền giới thiệu với Lý Phong mấy người phía sau.
Mấy người bị bắt nhốt ở một chỗ, dần dần cũng trở nên quen thuộc.
"Bái kiến Lý Phong đại nhân.”
Những Đan Nguyên cảnh nhân tộc còn sót lại lập tức khom lưng, cung kính bái kiến Lý Phong.
Trong lòng bọn họ nơm nớp lo sợ. Vừa rồi tình cảnh chiến đấu chắng khác nào hủy thiên diệt địa, thanh niên trước mắt còn trẻ tuổi như vậy, lại còn là văn bối của Lý Hữu Huyền, nhưng bọn họ lại không đám có bất cứ sơ suất nào.
Lý Phong gật đầu với những người này coi như chào hỏi, sau đó cũng không nói thêm gì nữa. Hắn vung tay phải lên, sau đó trong tay xuất hiện một viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-luc-vu-tru-yudy-tang/3965872/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.